↓↓ Truyện Chuyện Một Thời Đã Qua - Windows78 Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
…
“Đau, ngày vội tàn để đời mãi đau
Từng phút trôi qua chờ trong nỗi nhớ
Dẫu trong ta cuộc tình đã lỡ
Người ơi khi nào cho ta quên, ta thôi đón chờ
Thời gian ko buông tha để cho ta chờ em mãi thôi
Không gian bao la đường về chiếc bóng cô đơn mình ta bước
Đôi chân đau thương chông gai cháy sáng lên trên đời ta
Khi xưa bên em lòng ta vui mỗi khi em cười
Giờ còn lại gì nhìn quanh chỉ nỗi đau thôi”
Có người nói, bài hát hay, không phải tất cả là do người thể hiện, mà một phần còn là do tâm trạng của người nghe, nghe những lời này, con tim tôi đau buốt, sống mũi cay cay, cổ họng chua chát, lại thêm 1 làn khói trắng nữa bay ra, dần dần tan biến, em có biết anh nhớ em, nhớ em nhiều lắm không, anh chỉ muốn đến bên em, ôm em thật chặt, nói vào tai em thật nhiều, thật nhiều, anh nhớ em, anh nhớ em, anh yêu em, yêu em nhiều lắm, nhưng mà sao đây, tôi có là gì, em có cuộc sống của riêng em, tôi không thế phá tan nát nó, tôi chỉ biết chờ, chờ 1 cái j đó mà chính tôi cũng không biết, sự tan nát của gia đình em sao, tôi là người nhẫn tâm như thế sao, dẫu biết rằng mãi mãi cả đời này em chả thể đến bên tôi, nhưng mà sao chứ…những lời bài hát lại văng vẳng vang lên trong trái tim, nặng nề, đau đớn, đôi mắt nhắm nghiền, ngăn làn nước mắt, nước mắt của 1 thằng con trai, nỗi nhớ người yêu đâu khổ thế nào…
“Trót yêu em là anh trọn đời mãi thương nhớ
Khi con tim bây giờ vẫn luôn luôn mong chờ
Dù hai ta cách xa
Cầu mong 1 ngày cho ta nghe tiếng em
Trở về cho đời ta thôi đau ngày tháng
Ngưòi yêu hỡi xin quay về nơi đây
Anh chờ em trọn đời đến muôn kiếp…
Cầu mong một ngày cho ta nghe tiếng em
Trở về cho đời ta thôi đau vì nhớ
Người yêu ơi anh sẽ còn chờ em”
—Chờ em – Jimmy Nguyễn—
Ngồi im, một khoảng lặng trong tâm hồn, điếu thuốc đã cháy hết, tắt từ khi nào, tắt màn hình máy tính, tiếng quạt tản nhiệt trong đêm kêu không đủ xua tan đi cái tĩnh lặng vô hình của màn đêm, 1 ánh lửa lập lòe, rồi vụt tắt, đầu thuốc rực sáng, rồi dịu đi, trong màn đêm, làn khói trằng vô hình lan tỏa, hơi thuốc cay cay, lại 1 lần nữa, tôi tựa lưng vào ghế thở dài, rồi lặng lẽ tự mỉm cười, tự nhớ về em, tưởng tượng về em đang ngồi bên tôi như hôm nào, tôi nhớ đôi mắt của em, đôi môi ngọt ngào, thân hình đáng yêu, từng cử chỉ âu yếm em dành cho tôi, tôi không ngăn đc nước mắt nữa, kệ cho no lăn dài trên má, sao tự nhiên tôi nhớ em quá, có phải rằng vì đọc lại chuyện nên tôi nhớ em quá không, hay là tại hôm nay tôi thức khuya quá, màn đêm vô tình kéo hình ảnh của em về bên tôi, vậy sau anh sẽ cố đi ngủ, anh không thức đêm nữa, nhớ em, nhớ em lắm, nhưng đau, nhưng buồn lắm, phải đi ngủ thôi. Trong cơn mê, tiệng vọng từ trái tim dần dần vang lên: – Thủy ah, ngủ ngon em nhé.
***
Viết tiếp…
- Linh ah, rảnh không tớ qua đón đi chơi.
***
Xe lao đi nhanh trong gió, cảm giác buồn bã, trống trải vẫn trần ngập trong lòng, tôi không hiểu vì sao, tôi tự nhiên cảm thấy mất mát, tôi như đang ghen tị, trong lòng còn có thêm phần căm tức, vì sao ư, có lẽ là bởi vì tôi thấy chị vẫn rất quan tâm đên lão Hùng, còn về nấu cơm cho ông ấy ăn nữa chứ, rồi tối nay, đêm nay…tôi không nghĩ đc, trước kia tôi đâu có cảm giác này, phải chăng h đây tôi đã dành cho chị đã có quá nhiều tình cảm, tôi cảm thấy bực tức, sao tôi không đc sinh ra sớm hơn, sao lại sinh muộn thế, sao lại để bây h tôi mới đc gặp chị, sao chị lại đối với tôi như thế, sao tôi lại thích chị nhiều như thế, sao chị mãi ám ảnh tôi nhiều như thế, sao nụ cười chị mãi bên tai tôi nhiều như thế, sao tiếng nói thân thương văng vẳng trong tim tôi lâu như vậy, tại sao, tại sao, nụ cười đó, đôi mắt, bờ mi, đôi môi, mái tóc, dáng người cứ ám ảnh mãi trong mắt tôi, tôi nhắm mắt lại 1 chút, cố xua đi bực tức trong lòng, làn gió thổi mạnh không xua đc nỗi buồn trong trái tim, tôi đang đến nhà Linh, tôi biết là không phải với Linh, nhưng mà trong lúc này, tôi không biết tìm ai khác cả, tôi cần 1 người bên tôi, có lẽ Linh sẽ làm tôi vui hơn.
Đừng trước cổng nhà Linh, tôi nháy máy cho nó ra, hít 1 hơi dài, cố bình tĩnh lại, nghe thấy tiếng Linh chào bố mẹ, tôi khẽ lắc lắc đầu cho tỉnh táo, tiếng mở công cạch cạch vang lên, tôi nhìn vào, Linh đang lò dò đi ra, cười với tôi, tóc nó hôm nay lại không để xõa nữa, mà buộc cao lên, ánh đèn đường soi rọi khuôn mặt trắng hồng, đôi mắt long lanh nghịch ngợm, nó mặc 1 cái áo bó, dài qua mông 1 chút, hở vai, chiếc quần kẻ caro ngắn đến bắp chân, bó sát cặp đùi, đi 1 đuôi guốc nhỏ, nó chậm chậm lại gần, nó nói: – Hôm nay lạ ah nha, tự nhiên rủ đi chơi, hi hi
Nói xong nó liền trèo ngay lên xe, nhìn bộ dạng rất vui, tôi đã bình tĩnh trở lại, tôi cười cười nói với nó: – Sao, tớ rủ đi chơi không thích ah.
- hứ, đến đây rồi, người ta lên xe rồi, còn nói câu đó sao
Tôi cười trừ, tôi bảo: – Nào, thế muốn đi chơi ở đâu, tớ chở đi.
- ủa, không phải chứ, rủ người ta đi chơi mà hok biết đi chơi ở đâu sao, chán quá vậy.
Tôi cười, kéo ga xe, xe lao nhanh ra ngoài đường, tiếng Linh cười rất vui vẻ đằng sau, chắc là cô nàng đang ở nhà chán lại đc đi chơi đây mà, tôi cũng thấy vơi đi chút nào, 2 bàn tay để hờ lên eo tôi, cái cằm nhỏ đang tỳ lên vai tôi, miệng đang líu lo kể chuyện, nó bảo đã rủ đc thêm mấy đứa đi biển rồi, xem ra kế hoạch rất là tốt, chỉ còn định ngày nữa là xong thôi.
Hai đứa đứng trước rạp chiếu phim, tôi đang đọc bài giới thiệu về mấy bộ phim đang chiếu, chả có j đặc biệt lắm, đành nhắm mắt mua bừa 2 vé phim hành động, ít ra còn có tên một diễn viên nổi tiếng mà tôi biết, Linh đứng đằng sau tôi, 1 tay cầm túi bổng to, 1 tay cầm 2 chai nước, lúc nãy khi tôi mải chọn phim quá, cô nàng đã tự tay đi mua, tâm trạng Linh rất vui, trong lúc chờ vào xem phim chúng tôi đã đi dạo xung quanh 1 chút, Linh cười nói suốt, tôi không muốn phá hỏng tâm trạng của nó, tuy nỗi buồn đã vơi nhưng vẫn chưa bay hết, cố gắng nở nụ cười đáp lại mỗi lần nó kể chuyện vui, nhìn nó vui vẻ, tôi như cảm thấy bóng hình chị đâu đây, lẽ nào tôi xấu xa như thế, tôi đi chơi cùng nó là vì nó mang bóng hình chị sao, tôi cố gắng xua đuổi ý nghĩ đó, không, không phải như vậy, tôi muốn đi chơi với nó mà, sao lại nghĩ đến chị được.
- Anh chị dùng gì – Tiếng cô bé chạy bàn đến hỏi, Linh nhanh nhảu nói luôn: – Cho 2 ly sinh tố đi, 1 dâu tây và 1 táo nhé. Nói xong, nó quay sang nhìn tôi, đôi mắt nghịch ngợm, cái mồm chum chím hỏi: – Sao hả, chỗ tớ chọn có đẹp không?
Cũng may là bộ phim có tý hài hước, và khá hay, tôi đã vui vẻ trở lại, xem xong 2 đứa đèo nhau 1 đoạn, rồi Linh nói biết 1 quán sinh tố rất đẹp mà mát, chúng tôi đến đây, trên tầng 5 của 1 tòa nhà, xung quang có thể ngắm rõ mọi thứ xung quanh, đường phố về đêm thật đẹp, muồn vàn ánh đèn đủ màu sắc, bỏ sau những ồn ào, tấp nập của đường phố, ánh đèn xe hối hả, tôi đang ngồi trên này, đang tựa lưng trên ghế, cảm nhận từng làn gió mát, không khí thật là trong lành và mát mẻ, yên tĩnh, rất yên tĩnh, tôi rất thích, tôi cười cười gật đầu đáp trả nó, nó cười hi hi, thế là lại đc phen tự sướng, ngồi nghich nghich mấy món đồ trên bàn, tôi lặng im, chống cằm ngắm nhìn nó, mái tóc vén cao, cái chán bướng láng mịn, đôi mắt long lanh đang ngó nghiêng nhìn nhìn mấy cặp đang ngồi khuất sau bức tường, rất chi là đắc ý, đôi môi cong lên, ương ạnh, cái cổ cao trắng ngần, cái áo bó sát cái đường cong của thân hình người con gái, uốn lượn như không điểm dừng, đôi chân trần – Chắc là khó chịu, bỏ guốc ra từ nãy, đang nghịch nghịch, ngoe ngẩy, nó chỉ chịu ngồi im khi cô bé mang đến 2 cốc sinh tố mà thôi, vừa mới đặt xuống bàn, đã thấy nó thò mồm vào mút luôn, thôi nhìn mà buồn cười, tôi trêu: – Làm j mà dữ vậy, nãy koi phim uống nước mà không no ah....