↓↓ Đọc Truyện Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Tâm một tý con vào phòng Như kiếm chuột đập nhé – Mẫu thân cũng thế.
- Dạ – Mặt tôi xú xị.
- Hihi, con cảm ơn ạ – Chưa gì em đã xưng bằng “con “rồi.
Thôi rồi lượm ơi, bố mẹ tôi đã dính cái bẫy do người con gái thông minh ấy bày ra, kỳ này lên trên đó không bị giáo huấn mới lạ, em luôn thế. Con chuột đang nhột nhột ở lưng và kèm theo một niềm lo sợ đối với người con gái ấy, vừa thông minh, vừa xinh đẹp kia. Làm chuyện gì cũng không giấu được, sao này ai lấy làm vợ chắc không chán cơm thèm phở đâu (chết tôi rồi ^_^).Ăn xong em dọn dẹp, tất nhiên tôi lếch lên căn phòng của em…
10 phút sau…
- Hihi, bắt được chuột chưa – Em che miệng cười khúc khích.
Tôi im lặng không dám nói lời gì vì bị bắt tại trận vào phòng của con gái…
- Tớ có làm gì đâu mà im lặng luôn thế – Em ngồi kế bên.
- Xử gì xử đi- Tôi úp cái mặt xuống chứ chẳng dám ngước lên nhìn bàn dân thiên hạ.
- Hihi, cậu bị tội gì mà phải xử chứ? – Em vẫn nghiêng đầu dễ thương như ngày nào.
- Thì chuyện bức hình đó.
- Vậy là cậu mình cứ tưởng bác gái vào dọn dẹp. – Em tủm tỉm cười.
- HẢ?
Tôi đưa cái mặt ngáo ngáo ngu ngu của mình ra, câu nói vừa rồi của người con gái ấy chứng tỏ tôi không có đẳng cấp nào để nghịch với em hết, lần này khỏi chối tội. Chắc chắn rằng sao này em làm công an sẽ rất tốt vì rằng khi đi hỏi cung sử dụng phương pháp như vừa rồi thì sẽ tìm được hung thủ.
- Tính sao giờ ta – Em giả vờ suy nghĩ.
- Đi ăn kem…
- Không
- Đi uống nước
- Không
- Đi ăn chè
- No,no
- Đi nhà nghĩ- Tôi lỡ miệng nói ra khi chưa kịp suy nghĩ đến khi đã phát thành lời thì mới phát hiện ra câu nói của mình đầy ngu ngốc.
- GÌ? – Em thoảng ngạc nhiên.
- À…không gì- Tôi bối rối chữa hỏa.
- ĐỒ HÁO SẮC – Em nhìn thẳng vào mặt tôi nói.
Thôi rồi, mất điểm trước mặt người đẹp rồi, cái miệng đang hại cái thân đây mà, tôi đành úp mặt xuống nhìn những đường viền gạch chứ chẳng dám ngước lên để nhìn em. Ở nhà có ba người con trai đang ở tuổi trưởng thành mà em toàn mặc váy với quần Jean ngắn,hai thằng anh thì thường xuyên đi ra ngoài nên không bị gì, chỉ có tôi thường xuyên nhìn cái cảnh tượng ấy, một người con gái xinh đẹp với cặp chân trắng miên man nhìn phát muốn cắn…ác vừa thôi chứ…hành hạ cặp mắt tôi mà…hành hạ luôn cái đầu óc đen tối sẵn…con gái mấy người ấy…
- Mình còn nhỏ nhé cậu – Em nói rồi cũng úp mặt xuống nhìn những viên gạch kia, đôi gò má đã ửng hồng lên.
Khỏi phải nói tôi sợ em ấy giận ai ngờ lại thành ra như thế, thôi đành rút kinh nghiệm, không bị xử bắn là mai mắn lắm rồi.
- …
- …
- …
- … – Cả hai im lặng…
- À…
- À…
Cả hai cùng quay mặt nhìn nhau định nói ra một điều gì đó…
- Cậu nói trước đi – Tôi trao cơ hội cho em
- Thôi, cậu nói đi
- Cậu nói đi
- NÀY CÓ NÓI KHÔNG – Sư tử chúa đã nhập.
- Bức hình đấy á…
- À, bức hình đó mình chụp với người bạn. – Em vén tóc mai sang một bên. Vẫn là mùi nước hoa với cảm giác ấm áp ấy.
- Bạn nào?
- Cùng trường đó, lớp 10B12 đấy – Em nói.
- Người mà hôm trước ở căn- tin ấy hả
- Sao cậu biết
- À, tại nhìn thấy
- Ừa. – Em đáp ngắn gọn.
- Mà… – Tôi định mở miệng kêu em làm quen cho để có cơ hội tiếp cận người con gái xinh đẹp kia thì…
- Tối đi chơ ivới tớ. – Em bước ra cửa phòng.
- Cạch – Cánh cửa đã đóng lại.
- Gì chứ, đi chơi ở đâu – Tôi tự hỏi.
Em nói một câu để cái thằng khùng điên như tôi ngồi đó mà suy nghĩ, chẳng ai hiểu nói cái sinh vật kì lạ đến thế trên hành tinh này, con gái có khác ấy mà.
Tối hôm đó…
- Đi đâu thế…?
- Chạy đi rồi biết.
Em hôm đó mặc một chiếc váy màu hồng trong rất xinh đẹp nhưng phải nói là khùng khùng sao ấy,kêu tôi chạy đi đâu cũng chẳng biết, hai đứa đi trên con đường Hùng Vương với những hàng cây đang úp những chiếc lá lại để cho giấc ngủ đêm khuya, màn đêm buông xuống từ lâu, đèn điện cũng đã bật lên. Những tia ánh sáng vàng dẫn dắt người ta đi đến một chân trời mới. Tôi và em đi qua con phố bán đồ ăn, khỏi nói con gái kêu đi lại chỗ đó thì không còn việc gì khác ngoài ăn hàng. Kết quả là đây…
- Này, chè sôi nước kìa – Em đã tia thấy
- Cậu ghé ăn hột vịt lộn đi – Em cũng tìm được cái món mà tôi chỉ ăn được một trứng duy nhất.
Sau 10 phút hai đứa ăn xong 3 trứng, tôi ăn hai hột em ăn một hột, người tính tiền là tôi…hôm nay đi chơi với em mẫu thân cho đem ngân khố đến tận 200 ngàn, đi chơi với con gái có khác xin tiền không bị la mà còn cho thêm.
- Kem dâu kìa…
- Trời lạnh muốn chết – Tôi chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng.
- Ăn không – Em phùng má lên.
- Thôi được rồi.
Hàng răng đi theo tiếng gọi của trăng sao…
- Bánh snack bí đỏ kìa
- ok chơi luôn.
…
- Cô ơi cho con 10 bịch bánh snack.
…
Chap 57:
Chẳng biết em đòi ăn cái gì nữa, tôi quyết định chạy thoát cái phố bán quà bánh ấy, tôi cũng chợt nhớ ra một điều em là tiểu thư nhà giàu thì biết khi nào hết tiền chứ, bó tay con gái gì đâu ăn hàng thấy sợ, tôi trố mắt ra nhìn, hê hê nói thế chứ cũng ăn ké chứ bộ.
Em chưa chịu về còn bảo chạy vào con đường Trần Hưng Đạo làm gì đấy, các bạn biết rồi chứ nhà tôi thì chạy thẳng nào trên đường Hùng Vương, bây giờ phải quẹo vào trong Trần Hưng Đạo thì dự chắc chắn rằng tối nay không về sớm được. Em chỉ đường cho tôi chạy vào một căn nhà nào ấy, vẻ bề ngoài cũng là một căn nhà giàu có nhưng có một tầng hà không quy mô như nhà của Bạch Yến và Bạch Mai.
Trước đó là một cánh cổng màu trắng “tri kỷ “, cái cánh cổng mà sau này tôi phải khổ đau rất nhiều lần vì nó đấy ạ, nhớ cho kỹ nhé. Em bước xuống bấm chuông ngay lập tức có tiếng chó sủa, thôi khỏi nói gì chứ tôi sợ chó lắm miễn vào nhà ai mà có chó sủa thì đừng hòng rủ đi lại lần hai đâu nhé.
Đứng đợi không lâu có một người con trai đô con cao ráo hơn tôi rất nhiều bước ra mở cổng…
- Hihi, chào anh – Chưa gì em đã nở nụ cười thân thiện.
- Chào em- Anh ta cũng tươi rối với người đẹp.
- Chào anh – Tôi cũng lễ phép.
- Đây là…
- Dạ, bạn ở chung nhà với em. Hihi
- À à thì ra là cậu ta.
- Dạ.
- Vào chơi hai đứa, Diễm Trúc đang đợi em đấy.
- Hihi – Em quay sang nở nụ cười hiền hòa dành cho tôi.
Hai đứa bước vào chưa gì đã gặp một con chó bẹc- giê nó cứ liếm liếm cái chân tôi, nhột kinh khủng muốn đá cho một cái nhưng thôi thấy hàm răng nên đành sợ mầy đi. Ngôi nhà cũng thường thôi, một cái tivi siêu mỏng đặt ở cái tủ làm bằng gỗ loáng bóng, kế bên là bộ ghế salong bằng gỗ. Hai đứa tôi được chủ nhà mời ngồi ở đó rồi chạy ra phía sau kêu cái người con gái tên Diễm Trúc kia, trong lòng có một cảm giác gì đó khó hiểu lắm chỉ muốn gặp ngay mặt người con gái kia.
Cái anh gì đó biết ý tôi hay sao ấy đem ra nước uống ra 7up mát lạnh cùng với ly đá, khỏi phải nói không cần khách sáo nữa, mở lon cái rụp uống cái hực hết ngay một ly, đã khát gì đâu, công nhận không khí trong nhà mát mẻ thật, tôi vừa đặt cái ly xuống dưới bàn thì…
- Trễ quá nha – Giọng nói dễ thương của một người con gái.
Khỏi phải nói nghe tiếng nói chắc chắn rằng dễ thương cực kì luôn ấy, nghe mà như một làn nước đang đổ vào người, mát gan mát dạ gì đâu, tôi đưa ánh mắt lên nhìn…
ÔI CÁI ĐỆCH
- Cậu đây là…hihi- Em nở nụ cười có chiếc răng khểnh trong xinh phết.
Tôi thì đứng cả hình với người con gái ấy rồi,…
- Trời ơi dễ thương quá…
Người con gái ấy có chiếc răng khểnh cùng với nụ cười đầy tỏa nắng không thua kém gì Như hết,tôi cố gắng dữ lắm mới giữ được cái máu mê gái của mình nhưng con mắt cứ nhìn hoài không ngưng nghỉ, trong đó chỉ có một người duy nhất đang biết người con trai kia bị gì, em đành phải ra tay nghĩa hiệp chứ không một tý nữa có người trào đòm hộc máu chết ngay tại chỗ vì gái xinh thì toi…...