↓↓ Đọc Truyện Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Cái đệch, gì thế này – Tôi giật bắn người một tý nữa té ghế lần thứ hai khi nghe cả ba nói ra.
Trong lớp lúc này tâm điểm không phải cái chức cán sự lớp trưởng mà tất cả đỗ về 3 người con gái và một thằng con trai đang khù khờ, bọn con trai con gái đưa mắt nhìn tôi như thể sinh vật lạ trên trời rơi xuống, sao này hỏi bọn nó mới biết là nhìn tôi xem có gì đặc biệt không mà đến cả ba người con gái có cùng ý kiến thế. Khỏi nói mấy thằng con trai thì muốn ăn tươi nuốt sống tôi nếu ở đó chỉ còn bọn nó và thằng con trai được ba người con gái xinh đẹp như hoa nở để ý đến. Bọn con gái thì chắc đang có suy nghĩ “hắn có gì đâu mà ba đưa kia chọn thế “.
Giây phút đó có thể nói im lặng nhất trong ngày hôm ấy, mọi sự tập trung cao độ dồn về phía tôi, thầy bỗng chóc phá vỡ không khí im lặng đáng sợ ấy:
- Được rồi, em NMT làm lớp trưởng – Thầy nói sau đó ghi vào một tờ giấy.
Và chính lúc đó…
- Vê lờ thằng T – Thằng Đ thì đưa mặt nhìn lên nóc trường.
- Nó cũng có đẹp trai gì đâu mà cả ba đứa xinh đẹp nhất lớp chú ý thế – Thằng C chưa hiểu ra vấn đề.
- thằng MT có phúc vãi – Một thằng trong lớp ganh tỵ thở dài ngao ngán.
- Té ghế cũng được làm lớp trưởng à – Một đứa con gái phát biểu cực hay.
- Số đào hoa con mẹ nó rồi – Thằng H thì vỗ trán.
- Hắn có gì đâu ta?
- Khó hiểu với tên này.
- Ước gì tao cũng như nó – Thằng S đang mơ mộng
- Không có điểm nổi bật.
- Nhìn cũng dễ thương đấy các bà – Câu hay nhất trong ngày mà tôi được nghe thấy.
- Nhưng nhìn cũng đểu – Một đứa ngồi kế bên phản bác ý kiến đó không ai khác chính là chị Tr nhà ta ạ.
Thế là tôi chưa làm gì mà đã trở thành tâm điểm của lớp, trừ ba người con gái kia vẫn thản nhiên như chưa từng có chuyện gì, nếu cả ba đẹp nhất trường thì chắc chắn một phần ngày mai tôi sẽ nổi tiếng nhất khối,và các vụ này có khi được đưa lên báo tạo sì- can- đan chứ chẳng đùa đâu.
- Im lặng nào,tiếng theo là lớp phó học tập. Trước khi các em bầu cử thầy đưa ra 5 người có điểm cao nhất lớp – Thầy nói rồi cầm lấy mấy cái học bạ ở phía trên lên chắc chuẩn bị sẵn.
Tất cả như im lặng vì sắp biết được các vị thiên tài của lớp.
- Điểm trung bình tất cả các môn nhé, không tính các môn năng khiếu. – Thầy đeo kính vào hỏi lớp
- Dạ – Tiếng trả lời đồng thanh vang dội cả lớp.
- Em Nguyễn Tố Như 9,8 ; Em Diệp Thanh Mai 9,6, Em NMT 9,3 ; Em Nguyễn Văn Đ 8,5 ; Em Trần Thanh T 8,3. – Thầy đọc lần lượt qua 5 cái tên.
Và đến lúc này tiếng bàn tán ì xèo vang lên, tôi biết nó xuất phát từ đâu.
- Không ngờ Như học giỏi thế – Tôi hơi choáng váng khi nghe số điểm 9,8 của em, quả thật là một con số khủng.
Bây giờ đến lớp…
- Ê…6,8 hay 9,8 thế?
- Mấy phẩy thế?
- Thầy ơi có đọc nhầm không – Thằng K đứng dậy hỏi.
- Không em – Thầy nói.
- Ghê vãi lọ.
- 9,8 thần thánh thật.
- Toàn cao thủ 9,8 9,6 điểm kinh thế
- Học ghê quá.
- …
- …
- …
Rất nhiều lời bàn tán về Như vang lên, thật không ngờ có người học đến 9,6 ; 9,8 đối với 12 môn như thế, đến ngay cả tôi lần đầu tiên trong đời nghe có người học 12 mốn mà đạt được con số kinh khủng như thế, tài sắc vẹn toàn, đúng là không có chê.Ngay cả tôi năm lớp 9 có thể nói dễ nuốt nhưng nỗi lực cực kỳ cũng có 9,3 mà hai em ấy tận ở những “đỉnh núi cao chót vót”.
- Ủa sao không tên Bạch Yến ta – Tôi chợt nhớ ra.
Vâng, lần này có người suy nghĩ giống tôi và làm vật thế thân giùm:
- Thưa thầy không có bạn Bạch Yến à? – Thằng S phò đứng lên hỏi.
- À, để thầy xem lại.
Thầy lấy một sắp giấy gì đó cận bên không giống học bạ, tôi thoáng nhìn qua ở bìa của những tờ giấy đó không phải chữ của Việt Nam. Thầy lật qua lật lại khuôn mặt lúc đó có cả hơi khựng lại làm cho cả lớp tập trung đến cao độ vì ai cũng muốn biết hai người đẹp kia đã có số điểm kinh khủng thế kia thì người còn lại sắc đẹp có thể nói trên hai người kia điểm có kinh khủng thế không.
- Em Bạch Yến không ngại thì thầy đọc – Thầy tháo kính xuống.
Em ấy có chút đắng đo rồi đưa ra quyết định:
- Dạ thầy đọct ổng kết 3 hàng cuối tiếng Việt được rồi ạ – Em đứng dậy nói với giọng ngọt ngào.
- Được. Các em tự nhẩm nhé. Thầy nói một cách đầy ngụ ý nhưng tự tin mà nói chắc có lẽ mình tôi phát hiện ra điều đó ở trong cái lớp này.
“Bình tĩnh trước mọi tình huống”. Một câu nói đầy triết lý từ võ đạo có thể sử dụng trong cuộc sống.
- Nhẩm à? Hiểu luôn – Tôi nhận ra sự ngụ ý trong câu nói của thầy.
Đối với các con số điểm thì nó luôn có dấu phẩy và đến tận 12 số làm sao mà chỉ trong một lần đọc nhớ hết được, rồi cộng trừ nhân chia bằng cách tính nhẩm được chứ, chỉ có thể là những con số đó rất đơn giản giống như 1+1 =2. Tôi dự được việc đó nên trên đôi môi mỉm cười một mình,bất chợt Bạch Yến quay xuống nhìn tôi và tất nhiên thấy được nụ cười đang nở trên môi. Tôi đưa tay làm ký hiệu Number One, em ấy thì đăm chiêu như chưa hiểu ra gì nhìn dễ thương thật.
- Bạch Yến: Trong đó 7 môn điểm tối đa 10, riêng 1 môn 9,8 1 môn 9,8 1 môn 9,7. Tổng cộng 9,9 điểm.
Đấy tôi dự có sai đâu nhưng điều bất ngờ là tại sao câu nói của em lại có “hàng tiếng Việt” làm khó hiểu, không ngạc nhiên cái này thì ngạc nhiên cái kia. Lớp lúc này…
- Ôi vãi lọ.
- Cái đệch.
- Không thể tin được.
- Kinh khủng.
- Xin cho hỏi đây là đâu?
- Ặc kinh khủng.
- Thiên tài rồi.
- Choáng tiếp tập hai.
- …
- …
Đúng như vậy chương trình lớp 9 tuy hơi nhẹ nhàng nhưng con số đó làm ai cũng phải thốt lên một câu “Siêu Phàm”.
- Thầy đọc Tố Như đi
- Nguyễn Tố Như: 9 môn 10, Anh Văn 9,5 Giáo dục công dân 9,9 Địa lý chỉ có 8,7. Tổng cộng 9,8.
- Sao địa có 8,7 thế nhỉ – Tôi cảm thấy ngỡ ngàng.
- Cái quái gì vậy
- Đệch 9 môn 10.
- Lớp chuyên à.
- Hai người này tài thế kia mà không thi chuyên nhỉ – Thằng T quả là có lúc thâm thúy kinh,đó cũng là thắc mắc của tôi.
- Không từ miêu tả.
- Đúng là tài năng và sắc đẹp đi đôi với nhau.
Cả lớp nhoi nhoi như con giòi về thành tích bất hủ của hai em ấy, tôi cũng có bất ngờ tý thôi vì ngay chính mình cũng 3 môn 10 chứ chẳng đùa nhưng có thắc mắc là 3 người họ không học chuyên lại học một trường THPT bình dân này chứ. Chưa kịp giải quyết thì…
- Vậy ai làm lớp phó học tập – Thầy hỏi lớp.
Và rồi…
- Bạn MT quyết định đi thầy.
SẶC
- Cái đệch định chơi tao à – Tôi thầm chửi thằng bạn khốn nạn vừa đứng lên phát biểu hay vê lờ, không ai khác thằng T mặt lọ.
- MT ý em sao?- Tên tôi đã được vang lên.
- Thôi rồi lượm ơi – Tôi thầm nghĩ
Cái khó nhất của tôi bây giờ chỉ được chọn một trong ba người con gái ấy vì chỉ có một chức lớp phó mà cả ba điều xứng đáng không ai hơn ai không ai kém ai. Đúng là con trai khi được giaonhiệm vụ rồi thì phải hoàn thành và phải có quyết định chính xác. Lần này không ai cứu tôi vào lúc này ngoài cái não của mình…
- Thưa thầy em không chọn ai cả – Tôi bình tỉnh như thằng xỉn mà nói.
Cả lớp “ồ” lên ngạc nhiên vì nãy giờ đang đợi quyết định SẼ CHỌN AI TRONG 3 NGƯỜI ĐẸP của tôi nhưng họ thất vọng.
- Lớp mình không cần lớp phó học tập vì đã có cán sự bộ môn, còn việc ghi sổ sách thì giao cho bí thư đoàn cùng mấy tổ trưởng quản lý là được – Tôi nhớ đến 5 cái chức cán sự bộ môn....