↓↓ Đọc Truyện Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Ở Nhật hành động mình cuối đầu chào rồi pha trà đem bánh ra như thế gọi là…^=^…oa…oa
Không biết ở Việt Nam có thế không…Có. Chắc sẽ có người sốc thuốc ^_^.
Kiêu quá rồi nhé…Không kiêu nữa ế bây giờ…
Hix…không biết cậu còn đem lại cho mình biết bao lần đầu tiên nữa chứ.
Nhưng…
Thôi viết đến đây phải ngưng rồi vì cậu sắp đến rồi.
Tạm Biệt Việt Nam Nhé.
Năm Sau Mình Sẽ Quay Lại.
Trang Nhật Kí Đầu Tiên Ở Việt Nam
Dương Hoàng Bạch Yến
23h47’18/8/2004
Chap 21:
Vẫn như thường ngày, sáng hôm ấy tôi thức dậy như thường ngày 5h15’ nhờ cái chuông báo thức:
- Oầy…còn ngày bữa nay nữa mai đi học rồi – Tôi ngồi dậy vun vai lẩm nhẩm một mình.
- Ơ… – Tôi ngồi dậy nói được một chữ duy nhất.
Trên người tôi là một cái chăn đắp màu hồng choàng ngang qua người, tôi ngạc nhiên lắm vì cái chăn này trong nhà không có…
- Không lẽ có ma trời – Cái đầu óc không được trong sáng cho lắm.
Ở một nơi nào đó…
- Ông nội ơi gái đắp cho đó…ngủ nướng mầy cũng phá – Ngáp dài ngáp ngắn
Ngay ở đó…
Tôi lấy lại bình tỉnh định thần lại xếp ngăn nắp cái chăn lại để ở đầu giường sau đó đi vào nhà vệ sinh cá nhân như bình thường. Sau một hồi đánh răng, rửa mặt, chải đầu thì bước ra khỏi nhà vệ sinh và đi tập thể dục, vừa bước xuống tới nhà khách…
- Hihi chào buổi sáng- Như từ trong nhà bếp ra đang mang cái tạp giề, tỏa nụ cười đầy ấm áp.
- Hihi chào buổi sáng. – Tôi cũng cười và tất nhiên không quên đáp trả.
Hai con người, hai phái khác nhau, hai vẻ khác nhau, hai nụ cười một ở tận những tầng mây một thì ở dưới đất:
- Này đi đâu sớm thế
- À đi tập thễ dục. – Tôi định hỏi chuyện cái chăn vì biết nó sẽ liên quan đến em thì…
- Lúc tối tớ đi ngang qua phòng của cậu thấy không có đắp chăn nên lấy chăn đắp cậu. Hihi – Giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng.
- À…ừ…cảm ơn cậu nhé – Tôi lúc đó cảm thấy có một thứ gì đó ấm áp trong cơ thể con người.
- Ừ…cho tớ đi tâp thể dục với nhé.
- Ừa cũng được mà sáng sớm cậu định làm gì đeo tạp giề thế kia.
- Hihi…ngốc quá nấu đồ ăn sáng chứ gì – Em cười trước sự ngây ngô của tôi.
Bị kê cục gạch vào miệng nên chỉ biết ậm ừ cho qua chuyện. Sau khi đợi Như “sửa soạn” xong thì cả hai cùng nhau đi tập thể dục. Khỏi phải nói có người như em đi theo sướng biết bao…
- Ôi có người đẹp thế này chạy sao nổi – Cái đầu óc tôi toàn nghĩ những chuyện như thế @@.
Sáng hôm ấy là một ngày đẹp trời trong xanh gió mát, sóng biển đập rì rào không biết mệt mỏi,chim hót líu lo. Ôi thơ mộng quá đi. Hôm nay có người đẹp nên chạy từ từ ra biển khoảng 6h30 vì lúc đó có nhiều người hên hên gặp được mấy đước bạn thì có dịp lên mặt, cuộc đời nó cũng không trớ trêu quá đối với tôi…
- Ê…T – Thằng T nhanh mắt.
Nó đang đứng cùng với mấy đứa bạn, khi bọn chúng thấy thằng T gọi nên cũng nhìn về phía người được gọi xem là ai cuối cùng cũng phát hiện nghi vấn người đẹp:
- Trời, tiên nữhạ phàm – Có cả thằng C.
- Đâu.
- Ở đâu.
- Kia kìa,xinh quá bây ơi.
Cả bọn nó nhao nhao lên như giòi vì nghe đến người đẹp là khỏi nói, đám bạn của thằng T không khác tôi tý nào, không hổ thẹn sau này làm bạn thân có phúc cùng hưởng có họa mình mầy chịu ^^. Có dịp để thị oai với dân chúng ngu gì không tóm lấy thờ cơ, tôi nắm tay kéo em lại chỗ bọn kia đang đứng như trời trồng vì sắc đẹp đang đứng bên cạnh.
- Hehe, kêu tao có gì không – Tôi cười mãn nguyện vì đạt được ý đồ.
Như cũng mỉm cười nhẹ chào xã giao với bọn nó nhưng nhiêu đó cũng làm say đắm lòng người những thằng con trai xung quanh đó không riêng gì cái bọn ôn này ^^. Kết quả không ngoài dự đoán sau cái nụ cười đó cả 4 thằng bọn nó đứng mà trố mắt ra nhìn giống Từ Hải chết đứng. Em biết là dòng máu này duy truyền qua cả bạn bè, em thì lại biết tôi như thế nào sau cái nhìn đầu tiên, quay mặt sang cầu cứu:
- E…hèm…đủ rồi- Tôi rằng giọng lớn.
Làm bọn nó phải giật bắn cả người lên, đứa thì gãi đầu đứa thì nhìn xuống đất ra vẻ hơi ngại vì không thể kèm chế đôi mắt của mình được làm cho tôi muốn phì cười nhưng thể diện của tụi nó nên cố nhịn còn Như thì che miệng cười khúc khích.
- Ai vậy T – Thằng T vẫn là nó với máu mê gái.
- Bạn tao.
- Mấy tuổi rồi- Đến lượt thằng H điều tra.
- Hỏi làm gì?
- Đệch hỏi để biết
- Tao không biết
- Ơ…cái thằng này
Lúc này Như đang nói chuyện với bọn nó chứ để tôi nói một hồi 4 đứa đó tức chết chứ chẳng đùa, xung quanh ôi thôi là bọn đực rựa đưa mắt tia về vị trí của đám tụi tôi cách không xa lắm và đâu đó những lời nói được tuông ra khỏi miệng sau sự kiềm chế…
- Đẹp quá.
- Ôi tao chết mất.
- Chảy hết máu rồi.
- Ước gì bạn gái tao thế này.
- Một đêm tôi chết cũng được – Giọng của một thằng khốn nạn cách bọn tôi không xa lắm, tôi thề nếu lúc đó trên trái đất còn hai thằng chắc là thằng đó đi bệnh viện hoặc xuống đất nằm yên ngủ một giấc ngàn thu.
Bên này thì…
- Đừng nói là bạn gái mầy nghe T – Thằng H nói
- Nó bê đê chết- Một thằng trong bốn đứa bạn của thằng T.
- Nó gay mớ iđúng làm gì có bạn gái chứ – Đến lượt thằng T bơm đểu tôi.
- Gay, bờ đờ ông nội tui bây – Tôi nói giọng bực bội vì bị hạ thấp cái sĩ diện của con trai nên có một hành động làm ngứa người, ghen tỵ với bọn kia…
- Như mình đi tập thể dục nha – Tôi nhìn qua Như cười nhẹ
Vừa nói xong tôi quàng tay sang eo của Như (Chỉ để hờ chả đụng chạm gì đến người cả ^^),trong ánh mắt ngạc nhiên của đám thằng T, cả những thằng đưa mắt nhìn về phía Như. Khỏi phải nói bọn nó ganh tỵ, tức khi thấy thế nếu ăn được tôi thì bọn chúng nhảy vào ngay nhưng ngoặc cái là không có được…
- Hehe, ở đó mà tức đi nhé dám nói bố gay, bê- đê. – Tôi nói thầm trong bụng và mãn nguyện.
Như lúc đó cũng ngạc nhiên không kém nhưng xoay đầu lại đi theo tôi. Tôi cảm thấy nóng bừng trong người cả lên không biết sao cả, cái mùi hương đó bay vào mũi làm cho ấm áp đến từng hơi thở, dễ chịu tâm hồn. Một ngày bình yên đây.
Đang tận hưởng những cảm giác đó thì…
- Này, được rồi đấy – Như dừng lại nói
Tôi quan sát thấy trên khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm kia hai má đang ửng hồng, đôi môi cắn nhẹ vào nhau, khỏi phải cần suy đoán gì nhiều tôi biết là em đang ngại vì chính bản thân cũng thế với hành động không suy nghĩ của mình. Lạm dụng quá sức đi cả đoạn mà chưa bỏ tay khỏi người của em.
- À…ừ…tớ…tớ xin lỗi – Tôi gãi đầu lấp ba lấp búng vì hành động thiếu suy nghĩ.
- Thôi về ăn sáng nào – Khuôn mặt phụng phịu nói.
- Ừ
Tôi hơi ngại nên đi phía sau người con gái có cái dáng mảnh mai xinh đẹp kia, không khí trong lành tự nhiên cảm thấy cảnh vật xung quanh trở nên tươi đẹp hơn bao giờ hết,yêu đời nữa chứ chẳng đùa. Về đến nhà thì đã thấy bố mẹ, vẻ mặt muốn ăn tươi nuốt sống tôi của hai ông anh, Như vừa thấy bố mẹ tôi đã lễ phép thưa đúng là một người con gái ngoan hiền xinh đẹp dịu dàng:
- Chào hai bác! – Cuối đầu nhẹ nhàng chào.
- Ừa, hai đứa mới đi đâu về thế – Vẻ mặt mẫu thân với thân phụ có chút gì đó vui mừng.
- Dạ, con với Như đi tập thể dục – Tôi thản nhiên đáp không quan tâm đến với mặt của hai ông anh.
- Mầy đâm sau lưng chiến sĩ hay vãi lọ – Mặt anh hai sáng sớm đã hậm hực.
- Đông dương kích tây, đồng chí lợi hại – Anh ba không thua không kém.
- Ơ, hai huynh nói gì thế – Tôi lúc đó chả hiểu cái mô tê sất gì cả.
- Hai đứa bây kỳ thế – Bố tôi lên tiếng
- Dạ
- Thôi vào ăn sáng – Mẫu thân cứu vãn tình thế....