↓↓ Đọc Truyện Chuyện Thời Sinh Viên Full Voz
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Mìnhvề cơ bản là ngoan, nhiệt tình, nên các bác trong bang quý lắm (bang trên game toàn các ông sinh năm 66 67, buôn đất đai, ô tô các thứ nên nhiều đạn lắm) ọp ẹp các thứ cũng nhiều.
Time cứ thế trôi đi, số tiền cũng cứ thế lớn lên…mình bắt đầu không thấy bế tắc nữa, mà thấy tuyệt vọng, lúc này đây chỉ có một phép màu mới có thể cứu được mình…
Mình trốn học triền miên, bỏ phòng trọ đi chơi xa, đến chỗ mấy thằng bạn cùng quê ở vài hôm…cứ thế…nhưng ko thể nào trốn được cái nỗi lo canh cánh trong lòng…NỢ LÃI
Đến tháng, thằng z gọi cho mình liên tục, mình thì ko dám nghe máy…
Và rồi, ko dám về trường nữa…
Đến kiểm tra giữa kỳ. ko có bài thì bài thi sẽ rất khó qua. ko về cũng chết mà về cũng chết. mình đánh liều về, ko quên con phớ từ ver trước!
Về trường, mình hóa trang rất kỹ. lên trường kiểm tra xong lại đón xe đò đi luôn. Nhưng có phải kiểm tra 1 môn éo đâu. 7 môn lận!
đến môn thứ 3 thì có biến. Đi đến cái cổng mà ngày trước thằng H bị dí, thì hôm nay đến mình.
Thằng Z đi cùng 1 thằng nữa. ngồi mộ dung phục ở cổng như mọi khi. thấy mình chúng nó nhìn với ánh mắt tò mò. con trai mà đeo khẩu trang như con gái, đội mũ thì lụp xụp…và có lẽ mình bị phát hiện do cái dáng người…
Thằng Z lao đến trước, thấy thế, mình bật cái bỏ chạy vào trường, thằng z tóm đc cái dây đeo vào bụng ở balo. mình nhanh tay rút phớ quay 1 phát, nó buông. delay 1s thì mình kịp vọt vào trường rồi.
“Đéo ổn một tý nào” mình nghĩ.
kiểm tra xong, mình lươn 1 vòng quanh để xem chỗ nào có thể thoát thân, hơi khó vì tường hơi thấp còn tầng 2 thì hơi cao.
Khó nhưng k có nghĩa là ko thể. Chỉ còn cách này.
Thằng z cũng lì, nó bố trí người thay nhau trông cổng. Trưa mình vào căng tin ăn, cố ăn để giữ sức vì 6h tối căng tin đóng cmn cổng. Quyết định là 7h tối hành động, tầm này nhập nhoạng, khó quan sát nhất.
Mình tranh thủ vào phòng tự học nằm ngủ một lúc. lo lắng nhưng mệt nên mình cũng thiếp đc 1 lúc, tỉnh dậy thấy trời tối mò. cái đồng hồ ở trường chỉ 7h20
Mình đi một vòng quan sát xung quanh. ở quán trà đá vẫn có mấy thằng âm binh, mắt liến thoắng nên mình nhận ra ngay!
Nai nịt balo gọn gàng, mình quyết định trèo từ tầng 1 lên cho chắc cú
Đứng ở lan can tầng 1, mình nhảy lên bám mép tường, rồi phọt cả shit mới đu lên đc.
Thò đầu lên nhìn xung quanh, ko có j mình mới nhổm hằn người lên.
Tiếp đất an toàn, mình bắt đầu hướng ra bến xe, ko hiểu sao những lúc đó mình khỏe thế, đi bộ mấy km.
Vvừa đi vừa nghĩ đến cảnh lại gặp bọn cô hồn ngoài bến xe, mình thò tay sờ vào cái chuôi dao trong balo…ấm ấm…yên tâm.
Ra đến bến xe mình chọn chỗ tối nhất, cho bỏ bánh mì, nước thuốc ra ngồi, bên ngoài, tiếng chửi nhau, cười nói ngậu xị…mình ngồi 1 mình mà rớt nước mắt, nghĩ đến ba mẹ, rồi nghĩ đến cái thân mình bị chính mình đày đọa
***
Không biết mấy giờ, nhưng chắc gần nửa đêm, không dám ngủ vì sợ còn cái balo cuối cùng cũng bị cướp, mình đứng dậy, đi loanh quanh xem chỗ nào thật kín để ngủ 1 lúc.
Đi loanh quanh thì chỉ còn có cái nóc khu vệ sinh là chỗ an toàn nhất (ko có mùi đâu các thím nhé, vì ngta toàn giải cmn quyết ở ngoài chứ chả mấy khi đi vào tận đây )
Bật tường lên, ngồi và nghĩ miên man (cái giống đã có chuyện gì, thì cứ rảnh là cái đầu lại nghĩ đến ngay) mình dải cái áo mưa, nằm gối lên balo…cứ nhắm mắt lại là nước mắt lại trào ra. Thiếp đi được một lúc, thì mình giaatj mình vì cái giấc mơ…trong giấc mơ…
Gạt nước mắt, mình thò cổ xuống nhìn, bắt đầu có xe đò chạy rồi…mình đón xe xuống trường thằng bạn! Đi xe + đi bộ về nhà nó mất gần 3h, xuống đến đó là gần 11h.
Đợi nó ở quán trà đá mà mình lại suy nghĩ về cuộc đời.
Những tiếng thở dài thườn thượt cứ chảy ra…
Đúng là:
Nghĩ đến tương lai rơi nước mắt
Ngoảnh lại quá khứ toát mồ hôi!
Nó về 2 thằng cơm nước xong, mình nằm trằn trọc mãi, cứ snghi mãi, rồi ngày mai lên không biết có chuyện gì ko! Cảm giác mệt mỏi value!
Sớm hôm sau mình đi bộ ra bến, đón xe lên trường, hành trang vẫn thế, đủ để tồn tại tầm 2 ngày trong điều kiện éo mua đc j!
Xe đến gần trường, đi bộ tầm 300m nữa, hôm nay mình đi ngách nhỏ để vào cổng phụ của trường, nhưng cái đkm, nhân tính éo lại trời định, đường này có 1 cái đám cưới, ngta căng rạp hết ra đường, ngổn ngang bàn ghế, người, xe, éo qua nổi. Mình đành quay lại đường cũ, thò tay sờ lại trong balo, mình sờ hết dây rợ ở cái balo xem có j ko, chằng buộc lại hết, kéo thấp cái mũ xuống, bắt đầu đi. Mũ thấp nhưng mình vẫn liếc sang quan sát 2 bên. Đề phòng…
Đến gần cổng, thằng Z nhận ra mình ngay- Có lẽ vì cái balo.
ĐÉO ỔN – Mình chạy ngược lại, rẽ vào con hẻm nhỏ, sát con hẻm là cái sân vận động, nhưng bờ tường hơi cao, ko bật lên được, thấy đằng trước có đống gạch ngta xếp, mình chạy lên, cố rướn leo lên tường, huỵch cái, mình nhảy xuống, may bên này cỏ mềm nên tuy hơi cao nhưng ko đau lắm.
Nhìn lại bờ tường, mình thấy có bàn tay bám lên…
ĐM, té nhanh, mình chạy về hướng cổng, nhanh nhất có thể, qua cổng, mình lượn thêm qua mấy con hẻm, rồi vòng đường cánh đồng, mò vào lối cổng phụ.
Vào lớp, làm xong bài kiềm tra, mình mệt nhoài. cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng vẫn có một ý chí, hôm nay vẫn phải về được.
Nhưng hôm nay mình tin chắc bọn kia sẽ phục kỳ được mới thôi.
Nhớ lại chuyện ăn trộm rồi mấy chuyện bắt bớ của công an, hầu hết là thực hiện tầm 4- 5h sáng, tầm này ai cũng mệt mỏi và ngủ say nhất trong cả đêm, vậy là có cách, nhưng thực hiện như thế nào nữa thôi!
Tầm 6h tối là bảo vệ khóa cửa rồi. Thôi được, cứ ngủ giấc đã. Trưa mình lại vào căng tin ăn cơm, mua thêm sữa, bánh ngọt, thuốc lá và nước.
Cái thời gian phải ngồi im để chờ đợi một cái gì đó nó trôi qua nặng nề lắm các thím a, cứ nặc nè mãi mới đến chiều tối, cả trường về hết. Có 3 4 ông đi khóa cửa phòng học, mỗi ông 1 dãy, mình chon phòng ở dãy xa và khuất so với phòng bv, lấy cái khóa trong balo khóa lại, rồi lặng lẽ đi theo ông bảo vệ, tầm 30p thì xong hết, các ông ý cũng đi về!
Mình đến căn phòng lúc nãy, mở cửa rồi vào nằm chỉ dám bật quạt chứ ko dám bật điện!
Nằm và đợi chờ, muỗi đốt sưng cả tay, mình nghĩ đến trường hợp xấu nhất là bị bọn kia gặp, thôi thì băm nhau là cùng chứ éo j, nghĩ thế thôi chứ thực sự, mình nghẹn thở khi nghĩ đến lúc ấy.
Dài thì cũng chỉ có 10h đồng hồ thôi, tầm 4h mình đi ra ngoài, gió se se lạnh…mình ăn 1 cái bánh, đi vệ sinh kẻo đang chạy lại mắc ị
Đi 1 vòng thăm dò, khung cảnh ảm đạm, vắng vẻ đến rợn người, thỉnh thoảng có tiếng chó cắn ma xa xa…
Nhẹ nhàng, mình bật tường ra ngoài, con đường hôm trước mình đi vẫn thế, cài nốt cúc áo cổ cho đỡ lạnh, mình cắn răng, lạnh lùng bước vào bóng đêm phía trước.
Cái ý nghĩ quay về như hôm trước: bọn cô hồn bến xe! Mình chắc ăn con hàng trong balo nên ko cần sờ tay vào nữa, mình lấy trong ngăn balo cái khăn để cuốn vào tay, giống loại của boxing, cuốn vào tay rồi nắm chặt lại, đỡ lạnh và đỡ sợ hơn…
Mình vừa đi vừa quan sát, có lẽ trong những lúc như thế này, bộ óc mới hoạt động hết công suất thì phải, liếc ngang dọc rất nhanh và nhất là…cái cảm giác.
Đến gần bến xe, mình vẫn đội cái nón thấp, đi nhẹ nhàng và luôn trong tư thế sẵn sàng cho tất cả.
Không ngoài dự đoán của mình, thằng Z cùng vài thằng nữa đang ngồi gần cổng bến…
- Đcm chúng mày sao theo ám tao ghê thế – Mình vừa nói vừa phăng phăng cầm con phớ lao vào thằng z. (mình nghĩ thế thôi)
Nhằm nhò j, mình đi lùi lên kia vẫn đón đc xe cơ mà
Nhưng đồn như lời các thím a. nó hình như cũng bắt sóng được mình, bắt đầu lên xe máy đi tuần tiễu, mình thấy thế, giả vờ núp sau gốc cây đi tè. Không quên để cái balo xuống về phía khuất so với chúng nó. Nó đi qua ko chút nghi ngờ. Mình đi đằng sau, đủ xa để chúng no ko nhìn thấy, tính quay lại bến nhưng đoán chắc có vài thằng đang ngồi đó nên mình ko đi về phía bến xe, mà đi theo hướng xe mình định đón cũng đi qua....