pacman, rainbows, and roller s
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Tiểu Yêu Của Anh Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Anh, ứ ừ, em không chịu đâu, hôm nay là ngày của em, CỦA EM, kia mà!! – Hương nũng nịu, tay càng xiết chặt Trịnh Vũ hơn, hình như muốn bóp chết anh luôn nhưng không thể. Nàng vừa nghe cô gái kia nói” hôm nay là ngày của em” đã biết Trịnh Vũ là kẻ hẹn hò theo “thời vụ”, còn con nhỏ kia to gan dám đụng tới cô, cô phải cho nó biết thế nào là lễ độ. – Của em mà anh, anh hứa rồi mà sao còn dắt cô ta đi?? – Hương chỉ vào mặt cô gái kia, cười gian ác.
- HẢ!!?? – Trịnh vũ không ngờ con tiểu yêu này gian trá đến thế, nó ôm anh mà anh muốn nghẹt thở, hừ, nó muốn giết luôn anh cho tiện đây mà!! Nghĩ thế nhưng anh vẫn… để yên cho Hương ôm. Anh cũng muốn tống khứ con nhỏ kia đi mà chưa có cách, vì nó là con gái của đối tác bên công ti ba anh. Nay có Hương anh… khoẻ quá. Chịu… ôm một chút anh cũng “cam lòng”.
Thấy Trịnh vũ không những không đẩy mình ra mà còn cười khùng khục, Hương thắc mắc ngó lên, thì thấy anh cũng đang ngó xuống. Bất ngờ Trịnh Vũ cũng vòng tay ôm… lấy Hương.
- He he! Ai dà, chết thật. Anh hứa mà anh quên mất. – Trịnh vũ đeo bộ mặt “ngây thơ”. – Bây giờ làm sao đây?
Hương không ngờ tên mình lại lỡ đi làm lợi cho tên đáng ghét này, nhưng lỡ phóng lao nàng đành theo lao!!?! Trịnh Vũ, được lắm, từ trước đến nay, đấu với nàng được đến nước này chỉ có ông già thôi!
- Thế anh tính sao đây?? ANH!! – Hương hỏi, bộ nàng ngu hay sao mà lãnh “đạn” 1 mình. Còn dám ôm nàng, Trịnh Vũ này chán sống rồi.
Cô nàng kia thấy diễn biến bất ngờ quá nên đứng cấm khẩu từ nãy đến giờ.
- Anh, anh…!! – Cô nàng lắp bắp.
- Em “yêu” anh như thế mà anh dám vi phạm vào ngày của em sao?? Anh không sợ em nói ba em hả?? – Hương nhắc khéo Trịnh Vũ. – Anh đi với cô ta mà còn dám “ôm” em hả, chờ em tính xong cô ta là tới phiên anh đó!!
- Tại anh “yêu” em quá mà. – Trịnh Vũ dày mặt nhìn nàng, vẫn không buông tay, chợt nhớ đến dù sao nàng cũng là vị hôn thê của mình, để ông già bên kia qua mắng vốn chắc ông già cắt luôn tiền tiêu vặt tháng này, Trịnh Vũ đành xuống nước. Anh nhìn qua cô gái bên kia buông tiếng “thở dài”. – Ai da! Anh nhớ rồi em ơi, mình hẹn khi khác nha?? Có lỗi với em quá!!
- Anh… Anh… – Cô gái kia nước mắt lưng tròng, Trịnh Vũ thở dài, rõ ràng chưa đủ trình độ để dấu với con tiểu yêu này. – Sao anh dám…
Nói rồi quay sang chỉ mặt Hương.
- Mày… Mày… Mày sẽ phải trả giá!! – Nói rồi cô ta nức nở bỏ chạy.
- Ha ha ha… – Hương cười to. – Muốn đấu thì về học thêm đi em. – Nàng gọi với theo. Coi như là trút xong một mối giận, còn…
Chap 12:
Hương bất ngờ co cẳng giẫm mạnh xuống, Trịnh Vũ vội xô nàng ra để tránh.
Cú vừa rồi nàng mà lên gối thì chắc… ực!!
- Yêu nữ!! – Trịnh Vũ nhìn nàng toé lửa.
- Hừ! Dám lợi dụng ôm bổn cô nương hả?? – Hương định lao vào nhưng chợt sực nhớ tới đây không phải là ngoài đường hay trong hành lang khách sạn. Với lại nàng mua nhiều thế này… – Anh!! – Hương đổi tông đột ngột. – Tính tiền cho em với!!
- Cô, à không em… – Chợt nhớ có bao nhiêu nhân viên đang nhìn từ nãy đến giờ, Trịnh Vũ vờ ngọt ngào.
- Sao anh? – Hương tiếp tục tấn công.
Nhìn “núi” quần áo, phụ kiện Hương mua, Trịnh Vũ thầm xót xa cho cái thẻ của mình!! Nhưng chẳng lẽ đứng giữa bao nhiêu con mắt mà lại bảo anh không có tiền hay sao?? Cuối cùng anh đành cắn răng.
- Tính tiền đi. – Anh nói với mấy nhân viên!
- Có thế chứ “anh yêu”!! Lần sau mà còn dám lợi dụng em là không xong đâu?!- Rõ ràng là nàng lợi dụng anh trước mà bây giờ lại thành anh lợi dụng nàng!!
- Cô lợi hại lắm!! – Nhân lúc không có ai, Trịnh Vũ ghé tai nàng.
- Ha ha ha…
Hương hả hê xách 1 đống giỏ ra khỏi trung tâm mua sắm. Đằng sau cô, Trịnh Vũ mặt mày méo mó, anh mất toi gần cả trăm triệu cho sở thích mua sắm toàn hàng xịn của Hương.
Chợt nhớ ra điều gì đó, Hương quay lại.
- Cô muốn gì nữa?? – Trịnh Vũ đã nếm đủ lợi hại của Hương.
- Sao “anh” cứ cô cô,tôi tôi với “em” thế?? – Hương gian ác nhìn Trịnh Vũ. Xem ra cô phải lợi dụng anh tiếp thôi. Nhưng cô thừa biết Trịnh Vũ không phải loại vừa, 2 lần bị cô làm cho điêu đứng chẳng qua vì rơi vào thế kẹt mà thôi. Đối với loại người như anh, cô đúng là phải cẩn thận.
Chap 13: Xuống nước.
- Trịnh Vũ này, anh hận tôi lắm phải không?? – Bỗng nhiên Hương hỏi một câu không ăn nhập với tình hình hiện tại.
- Cô muốn gì nữa đây?? – Gương mặt đẹp trai của Trịnh Vũ đột ngột biến sắc. Con yêu nữ này muốn giở trò gì nữa đây?
- Tôi hỏi thì anh cứ trả lời đi! – Mặc dù đang muốn xuống nước nhưng Hương không bỏ được cái giọng tiểu thư. Rồi như chợt nhận ra giọng mình không hợp với hoàn cảnh, nàng đột ngột đổi giọng. – Em hỏi có phải không?
Nghe con tiểu yêu đột ngột xưng hô “ngọt ngào”, Trịnh Vũ không chịu nổi. Bao nhiêu lông trên người anh dựng ngược cả lên. Anh đã đủ “khôn” sau những cú chơi khăm của Hương. Đối với loại người “nông sâu khó lương” như nàng, anh đã biết đủ mùi lợi hại!
Nhìn mặt Trịnh Vũ, Hương biết ngay anh đang đề phòng nàng. Hương cười.
- Bộ tôi đáng sợ vậy sao? Thực ra tôi có chuyện muốn nói với anh. – Hương tiếp tục dùng giọng “thục nữ” với Trịnh Vũ. – Trịnh Vũ…
- Hừ, muốn gì thì nói thẳng đi yêu nữ, đừng có giở giọng thục nữ ra đây! – Trịnh Vũ hừ giọng, anh vẫn còn cay cú nàng lắm Tần U Hương à!! Thật ra là vừa cay cú vừa… ớn!!
- Trịnh Vũ, tôi thật sự có chuyện cần nói với anh. – Hương ráng kiếm chế để không nổi điên, không có chuyện cần thì còn khuya, hừ!
Đột nhiên Hương dừng hẳn lại, nàng hiểu nếu không nói toạc ra thì không được.
- Trịnh Vũ, nói cho anh biết, nếu không vì có chuyện cần nhờ anh, tôi…
- Hừ, nói trắng ra đi, tôi ngứa ngáy khi nghe cái giọng thục nữ kia của cô lắm! – Trịnh Vũ cười khẩy. Đúng. Anh căm hận cô ta. Anh hận. Hận!!!
Phải,sao nàng không huỵch toẹt ra mà cứ mất công vòng vo cho mệt?
- Tìm chỗ nào nói truyện được không? – Hương hỏi.
- Được!
Hương đi theo Trịnh Vũ, tinh thần sẵn sàng đón chờ sự trả thù của anh. Ha ha!!!
- Đi thôi! – Trịnh Vũ làu bàu. Anh tiến về phía chiếc xe, mở cửa xe, chui vô rồi sập cửa lại.
- Cái đồ… – Hương làu bàu trước hành động kém ga-lăng của Trịnh Vũ. Tất nhiên nàng không để anh nghe vì nàng còn có chuyện muốn nhờ anh.
Hương tự mở cửa chui vô xe!!?!
Chap 14: Tại nhà Trịnh Vũ.
Trong lúc Hương và Trịnh vũ đang ngồi trên xe, âm thầm tính kế thì TẠI NHÀ TRỊNH VŨ, chuông cửa kêu gào không ngớt!!
Mẹ Trịnh Vũ đang nằm đọc báo cũng phải bật dậy, không kịp chờ người giúp việc, bà lao luôn ra cửa để khỏi phải nghe tiếng chuông nữa!! Bà biết đó là Phong, chỉ có thằng quỉ nhỏ kia mới có cái điệu bấm chuông “giết người” đó thôi.
- Đây đây đây!! Đừng bấm nữa!! – Bà Trịnh kêu với ra cửa.
- A! Chào bác! – Thấy bà Trịnh te te chạy ra, Phong niềm nở chào.
- Gớm, đã dặm bao nhiêu lần mà cứ bấm chuông kiểu đó vậy? – Bà Trịnh trách. – Trịnh Vũ nó đi chơi rồi con, ủa mà nó bảo đi với con mà? – Bà Trịnh ngạc nhiên nhìn Phong.
- Dạ cháu không biết! Ai da! Chắc hồi sáng cháu dậy đi tập thể dục nên Vũ nó đến mà không thấy, chắc nó đi 1 mình rồi bác! – Phong “láo”, anh thừa biết thằng bạn đại ca đi với gái, nó mà đến tìm anh thì anh… cùi liền!!?!
- Vậy à? Thế cháu đến đây uổng công rồi!! – Bà Trịnh đã dễ dàng bị Phong qua mặt.
- Không, hôm nay cháu đến là để tìm bác. Ai da, mà nhìn bác dạo này trẻ ra, bác dùng loại kem gì thế, để cháu chỉ cho mẹ cháu xài cùng!! – Phong đúng là kẻ có cái “mỏ” dẻo hơn kẹo mạch nha, mà lời lẽ lại xu nịnh ngọt ngào. Bà Trịnh biết thừa mà vẫn thích nghe. Ha ha. Nịnh chính là con đường để đi đến mục đích. Phong đã gần đạt được điều anh muốn rồi Trịnh Vũ ơi!!...
« Trước1...34567...19Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ