Disneyland 1972 Love the old s
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Say Nắng Gia Sư Của Em Trai Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Em gia sư cũng tạo cho mình thói quen nhận được tin nhắn của em vào mổi buổi sáng khi thức dậy. Dù chưa lâu nhưng mình cũng đã quen. Còn mình, có tạo được cho em thói quen nào chưa? Để khi không còn nữa, em sẽ thấy rất rất rất thiếu thốn???
Sao sáng nay mình suy nghĩ lung tung vớ vẩn quá.
Mình nhắn tin lại cho em gia sư rồi đi đánh răng rửa mặt, với ăn sáng. Em gia sư nhắn tin là em đang đi siêu thị. Nhắn đôi 3 tin, làm đôi 3 việc lặt vặt mình nhìn đồng hồ cũng gần tới giờ hẹn với HA. Mình thay đồ rồi xuống lấy xe. Mình chạy tới quán, không lo lắng bị phục kích rồi đánh cũng không lo lắng gì nhiều. Mình nghĩ chỉ là cuộc nói chuyện và từ đây, có thể mình sẽ biết thêm nhiều điều. Không hiểu do định mệnh hay sắp đặt gì mà mình đi tới tận đây, với nhiều thứ mình chưa rõ và chưa định hình. Thôi thì do duyên.
Mình tới nơi đúng 10h, gửi xe rồi vào quán, quán này khá đẹp mình cũng biết lâu rồi. Cũng có vài lần uống ở đây nhưng nó không phải là quán quen. Mình vào, lia mắt nhìn xung quanh cũng không thấy thằng HA, mình đang định lấy điện thoại gọi cho HA thì có điện thoại của HA, nó nói nó bận chút việc nên 15p nữa mới tới. Mình không biết nó định giở trò gì nữa? Cũng định đi về nhưng nghĩ lại tới rồi thì đợi 1 lát, dù gì cũng mắc công tới. Thằng HA ít gì cũng ko để mình leo cây, có đã đàng hoàng gọi cho mình mà. Nên mình đợi.
Người phục vụ đưa menu cho mình, mình gọi li cà phê lấy điện thoại ra lên mạng. Tới khoảng 10h30 HA mới tới, hơi trễ. Mình cũng bực mình lắm nhưng ráng đợi, tất cả vì câu chuyện mình sắp được nghe. HA bước vào quán, cười với mấy người phục vụ mình nghĩ đó là quán quen của nó. Nó nhìn thấy mình từ xa, mặt nó lạnh tanh, mình cũng vậy. HA ăn mặc như mọi lần, rất sành điệu ra dáng con nhà giàu, mái tóc hắn vuốt keo dựng lên, mặc áo thun màu body màu đen và quần jeans bạc màu, mang đôi doctor. Mình hôm nay mặc áo sơ mi quần jean rất bình thường. Hôm nay để ý mình mới thấy HA cao hơn mình, to đô hơn như người có tập tạ.
Mình chẳng nói gì nhìn nó ngồi xuống, gọi nước. Người phục vụ bưng nước ra, cũng li cà phê đen, nó liền lôi điện thoại từ trong túi ra chiếc iphone để trên bàn. Chắc tính khoe của? mình nghĩ thế, chẳng thèm quan tâm.
- “mày muốn nói gì?”, mình nói. Mặt mình và nó đều có vẻ rất căng.
- “tao nói chuyện con Linh đó”, nó nói, giọng nói chứng tỏ nó không ưa mình và mình cũng không ưa nó
- “uhm, nói đi, nợ nần gì đó”, mình nói. Muốn nghe xong cho nhanh rồi về.
- “con Linh là người yêu của tao, mày nên biến nhanh, đừng lảng vảng quanh nó”, thằng HA nói, mình cười, người yêu gì mà ngay trước mặt mình em gia sư còn đuổi nó về. Mình tin nó đang nói bừa
- “sao tao ko nghe Linh nói? Mày tới đây nói vậy thôi hả?”, mình hỏi, nghĩ là chắc nó nói bừa vụ nợ nần gì đó để mà gặp mình hăm dọa
Quán giờ này không đông người lắm, mình và HA ngồi ngay cái bàn gần cửa trong phòng máy lạnh của quán. Khi mình và HA đang nói chuyện thì có người cũng bước vào, mình thấy khá quen, đã từng gặp trong bữa hôm sinh nhật. Cái anh chàng nhỏ nhỏ con đi chung với nhỏ H trong hôm sinh nhật. Mình nhìn thấy hắn, mình đoán ngay là do thằng HA gọi đến vì làm gì có chuyện trùng hợp như thế. Mình nghĩ HA ko nghĩ mình sẽ nhận ra người đó vì thật ra bữa sinh nhật mình chỉ để ý tới HA, nhỏ H và em gia sư. Không biết có biến gì đây? Liệu mình có đoán sai không? Khi mà đi 1 mình và có thể bị đánh tơi tả???
- “mày quen nó tới đâu rồi?”, HA hỏi mình, giờ nó đang hút thuốc
- “tới đâu là chuyện của tao, việc gì nói với mày, mày nói gì nói đi”, mình nói, nó lấc xấc và mình cũng lấc xấc theo
- “dkm”, nó nói, tự dưng nổi cáu. Nó dập thuốc rất mạnh. Quán cà phê phòng máy lạnh này cho hút thuốc hay thằng HA làm càn. Cái mùi khói thuốc với cái mùi máy lạnh đúng gớm.
- “mày nói chuyện đàng hoàng nha, hn tao muốn nói chuyện giữa 2 thằng đàn ông, rõ ràng”, mình nói, mục đích của mình là muốn nó nói những gì nó biết, mình muốn nói chuyện. Muốn tìm hiểu rõ ràng
- “mày yêu con Linh àh?”, nó hỏi? Sao nó có vẻ quan tâm tới chuyện tình cảm của mình và em gia sư. Thường thì cần gì quan tâm, nó chỉ nói thứ nó muốn nói. Nhiều lời làm gì??
- “rồi sao?”, mình nói, cố giữ trấn tĩnh hết mức.
- “không đc chứ sao?”, nó nói, đúng là cái kiều bất cần như mấy lần trước.
- “tao yêu ai bộ phải xin phép mày àh? Mày kêu tao tới nói chuyện này àh?”, mình nói. Quá chán với cái kiểu hỏi lung tung, chẳng có thông tin gì rõ ràng hết
- “tao nói không được vì con Linh la của tao, mày ngon thì trả nợ cho nó như tao rồi hãy tính”, nó nói, cười nhếch mép.
- “nợ gì? mày nói lằng nhằng gì vây?”, mình hỏi, bắt đầu khai thác. Dặn lòng phải hết sức bình tĩnh, chứ mình nhìn cái thái độ của nó mình cũng muốn đấm vào mặt nó mấy cái.
- “tao là thằng trả nợ cho con Linh, không giờ nó bị làm gái trả nợ rồi”, HA nói chắc nịch. Mình nghe thấy rắc rối và sững sờ, nhớ tới hình ảnh em cười trong nắng. Yên bình thế mà
- “mày nói rõ ràng coi”, mình nói
- “nó nợ tiền người ta, tao trả dùm vì tao yêu nó. Không dễ dàng để nó đến với mày vậy àh?”, mình quá rối luôn. Chuyện gì đang xảy ra, sao rối tung lên hết vậy.
- “sao Linh nợ tiền?”, mình hỏi, câu hỏi đơn giàn, mình quên mất người mình đang nói chuyện là HA, thằng tình địch đang rất có thể lát đây sẽ đập mình 1 trận
- “ông già nó bệnh, nó mượn tiền chữa bệnh sau ông già nó chết, nhờ ơn của tao không giờ nó đứng đường rồi”, mình nghe HA nói rất chói tay, như kiểu trịnh thượng và bắt người khác mang ơn mình. Mình không hiểu nổi sao em gia sư phải chịu đựng những chuyện đó. Hay tất cả là âm mưu nào đó.Mình không hiểu nổi
- “mày làm người kiểu gì mà cho mượn tiền giờ hết yêu đi đòi vậy àh?”, mình nói, đang không hiểu thể loại gì. Ít nhất không phải em ăn chơi gây nợ nần, nhưng sao cuộc sống của em, không lấy gì làm khó khăn như kiểu người đang phải trả nợ.
- “tao vậy đó, không phải làm từ thiện”, nó nói, rất thẳng thắn và thẳng thắn quá mức như kiểu coi con người làm vật trao đổi
- “ohm, thế àh, tao quên mày thể loại đó, mà nhiêu tiền dữ vậy?”, mình nói,
- “50t”, nó nói cụt lủn, hôm nay nó gặp mình muốn đơn giản là đòi số tiền đó àh. Mình không có mà có thì cũng không việc gì phải đưa cho nó. Nó đang nói bậy để đòi tiền? mình nghĩ không vì đâu dễ dàng thế. Hay nó yêu quá, nói càn nói bậy? Mình nghĩ lời nó nói là thật, nhìn cái kiểu của HA là muốn đem tiền ra nhụt chí của mình chứ không phải đòi tiền. Nó không biết căn cứ vào đâu mà nghĩ mình sẽ sợ. Vớ vẩn
- “mày trả hồi nào? Bịa hả?”, mình hỏi khích khích để nó nói ra. Mình tò mò no1 nhiều lắm là hơn mình 1, 2 tuổi hay bằng tuổi mình. Nó làm gì có ngần ấy tiền. Nhà nó giàu nên có hả? 50t ko quá nhiều nếu là 1 món nợ, nhưng hoàn toàn ko ít với lứa tuổi của mình và nó
- “bố mày thèm bịa àh? Tao trả mày ko tin hỏi con Linh đi”, nó nói, rất đắc ý.
- “mày thấy có thằng nào trả tiền cho gái rồi đòi được không?”, mình nói, nghe cách nó nói chuyện mình cũng nói chuyện lại, bắt đầu lỗ mãng.
- “tao mà ko đòi được, tao đe* làm người”, nó nói, dập điếu thuốc thứ hai.
- “không làm người thì làm súc vật”, mình nói, lúc này chẳng sợ gì nữa
- “mày ko có tiền thì biến gấp, tao cho về đó, ngồi đó cắn àh”, nó nói, mình điên tiết lắm. Nhưng vẫn muốn nghe thêm, hiểu thêm cho rõ ràng.
- “mày nói mày yêu Linh àh? Mày cũng đe* biết yêu là gì?”, mình nói, không nên manh động với nó.
- “mày biết thì trả nợ cho nó đi”, nó nói rồi cười khinh bỉ mình...
« Trước1...3132333435...88Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ