↓↓ Tự Truyện - Đơn Phương Full Đọc Online
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Dậy…dây…mau!!! mày đi học chỉ để ngủ thôi hả???- thằng Tân nó cầm tóc tôi giật giật
- Mày để tao yên!!!
- Mày đi ra đây với tao – nó kéo tôi đi theo nó
- Đi đâu trời đang mưa mà, mày bỏ tao ra!!
Nó vẫn ko thả tôi ra cứ lôi tôi xềnh xệnh, nó lôi tôi ra một góc sân trường mà ko có một ai, cả 2 thằng ướt như chuột lột.
- Mày…mày dẫn tao ra đây làm gì???
- Hôm nay tao phải đánh cho mày một trận để mày tỉnh ngộ ra!
- Bụp… – vừa dứt lời nó cho tôi 1 đấm vào mặt làm tôi tối sẩm mặt mũi
- Sao…sao…mày đánh tao??
- Mày còn hỏi hả, mày vì một đứa con gái mà thay đổi, trước mày có thế đâu
- …Bụp… – nó nhồi cho tôi thêm phát nữa
- Sao mày ko đánh trả hả thằng chó!!
Nó nói thế thì sao tôi có thể đánh lại nó cơ chứ, nó nói đúng mà tôi vì một đứa con gái mà thay đổi.
- Bụp…bụp – nó vẫn ko tha cho tôi mà tôi cũng ko đánh trả lại
- Đau…đau…quá.Tân ơi…hu…hu!!
- Mày cũng biết đau cơ à, sao mày ko nghĩ lại đi vì mày mà bao nhiêu người đâu đấy – mắt nó đỏ ngầu nhìn tôi như muốn giết tôi
- Đau…đau lắm mày tha cho tao đi!!
- Muốn tao tha thì mày phải hứa với tao một điều!!
- Điều…gì??
- Mày phải quên Ngọc Hiếu đi và chăm chỉ học tập, mày ko muốn thi vào Công Lập hay sao??
- Tao…tao…ko làm đc!!
- Vậy thì để tao giết chết mày đi cho rồi
Nó vẫn cứ đánh tôi, nó khóc và tôi cũng khóc. Nhìn thấy nó khóc mà tôi nghĩ đến mẹ nghĩ những gì mà mẹ đã tâm sự với tôi và tôi bắt đầu bừng tình ra:
- Dừng lại đi…tao hứa với mày mà…hu…hu
Nó dừng lại và hỏi tôi:
- Hứa xuông thôi à phải làm cái gì đó chứ!!
- Làm cái gì là cái gì???
- Á…á… – nó cầm tay của tôi lên và cắn đến nối chảy cả máu ra
- Sao…sao…mày làm như vậy???
- Thì để cho mày nhớ, nếu mà mày ko giữ lời hứa thì hãy nhớ đến ngày hôm nay!!
- Ừ…tao biết rồi…cảm ơn mày nha…đau quá híc.híc
- Cám ơn cái gì, mày ko giận tao à!!!
- Giận chứ mày đánh đau với cắn đau kinh – tôi đưa tay bị cắn lên khoe với nó
- Mày cũng chẳng vừa, gan lắm mà người mày gầy như que củi ấy, tao đánh đau cả tay!!!
- Cảm ơn mày!!
- Cảm ơn lắm thế thôi vào lớp học đi!
- Bị như thế này học sao đc nữa???
- Thế phải làm sao bây giờ
- …
- …
- Lên phòng y tế – cả 2 chúng tôi đều đồng thanh
Tối hôm đó do bị đánh đau nên tôi ngủ khá ngon và tôi đã mơ thấy nàng:
“Đố biết là ai nào??? “- một giọng nói quen thuộc vang lên và bịp mắt tôi
“Có phải công chúa Hiếu Heo ko ta!! ”
” Á…à dám nói bổn cô nương là Heo. cho mi chít nè!!! ” – nàng cù ni cù nách tôi
” Ôi…nhột quá…cô chúa Hiếu Heo tha tội…tha…tội ”
“Còn gọi là Hiếu Heo là nghỉ chơi lun ý, phải gọi là Hiếu xinh gái chớ ”
“Dạ…Ngọc Hiếu là xinh nhất quả đất ” – tôi hét to
” Nói bé thôi ông tướng, mọi ngươi nghe thấy hết thì sao?? ”
“Sơn sẽ cho cả thế giới là Ngọc Sơn yêu Ngọc Hiếu đến nhường nào!! ”
“Hay quá ha, bố mẹ Hiếu mà biết chắc Hiếu tiêu mất ” – mặt nàng đỏ bừng nhìn càng thêm xinh
“Ngọc Hiếu này, nếu sơn làm gì có lỗi với Ngọc Hiếu thì Ngọc Hiếu có tha lỗi cho Sơn ko?? ”
“Ko biết đc, sao nhìn mặt Sơn thấy gian lắm, có điều gì mơ ám hử ”
“Ko có đâu, Ngọc Hiếu cứ trả lời câu hỏi của Sơn đi ”
“Để Ngọc Hiếu nghĩ đã ”
“Còn nghĩ gì nữa, đi mà năn nỉ đấy ”
“Được rồi ông tướng, ông là lắm chuyện nhất đấy ”
“Hì…hì ”
Không bỏ qua cơ hội trời ban tôi lấy hết can đảm của mình để làm một việc hết sức quan trọng
“Ngọc Hiếu nè!! cho Sơn xin một miếng ” Thịt Nạc” đc ko ”
“Trời…ạ…nhà Hiếu đâu có bán thịt Lợn đâu mà sơn xin cái đó vậy ”
Chưa kịp nói hết câu nhanh như cắt tôi hôn nàng trước sự ngỡ ngàng đến tột độ của nàng, nói là hôn nhưng là chỉ chạm môi thôi
“Sơn…sao lại làm vậy…hu.hu. Sơn có biết đây là nụ hôn đầu đời của Hiếu ko…hu…hu”
“Sơn…sơn…xin lỗi mà, tại Hiếu xinh quá!!”
“Thế cứ thấy ai xinh là Sơn lại làm như vậy à…hu…hu ”
“Nhưng mà Hiếu vừa hứa với Sơn là tha lỗi cho Sơn nếu Sơn làm điều gì sai mà!!”
” Sơn…Sơn…Đúng là đồ đểu, dám lừa hiếu ”
“Đểu mà có người thích đấy he…he”
“Ai thèm thích đồ đểu…đáng ghét…đáng ghét ” – nàng đỏ mặt đấm thùm thụp vào người tôi
“Hiếu cho Sơn hun lại đi cái kia chỉ làm chạm môi thôi ”
“Không…!!! ”
“Hay là xin miếng thịt ” Ba Chỉ ” thôi ko xin” Thịt Nạc”nữa!!!”
” Không…đcccccc…cc.cc!!!”
Nghe tiếng hét của nàng tôi mới bừng tỉnh, dậy xem đồng hồ đã là 7h rồi, còn 15 phút nữa là vào lớp, đây lại là ngày đầu tiên tôi bắt đầu chăm chỉ học nữa chứ.
Hồi 14: Cuối Cấp!
Tôi bắt đầu làm công việc thật khó đối với sức của tôi đo là quên nàng đi, ko nhớ tới nàng nữa, nhưng bằng sự quết tâm thi vào cấp 3 công lập, lời khuyên của người mẹ đã nuôi tôi khôn lớn và cả thằng bạn thân nữa.Tôi đã làm đc, nhưng nhiều lúc cũng thấy nhớ nàng da diết, tôi cũng đã vứt bỏ cái mũ mà tôi hay đội ko còn phải kéo rụp cái mũ khi mà bắt gặp nàng chạy qua nữa.Tôi sẽ coi nàng như một người bạn, bọn ở lớp biết tôi vẫn còn thích nàng có một đứa chơi thân với nàng nó đã giật cái vòng của nàng và đưa cho tôi lúc tôi đang ngồi vắt vẻo ở trên lan can trước cửa lớp học.
” Sơn xì…cầm lấy và dấu đi nhanh lên! của Ngọc Hiếu đấy! ”
Nàng đuổi theo cô bạn đó để lấy cái vòng mà nàng ko biết là tôi đang cầm nó, nàng chạy qua chỗ tôi ngồi
” Ngọc Hiếu ơi! vòng của bạn này ”
Nàng đến bên tôi lấy lại cái vòng của nàng, 2 chúng tôi nhìn nhau ko ai nói với nhau câu gì cả như cảm thấy ko khí ngột ngạt này xảy ra nàng tiến lại gần tôi lấy lại cái vòng và lên tiếng:
” Cảm ơn Sơn xì nhé! ”
Nàng vẫn thế sau một câu nói là nàng lại mỉm cười, ôi! sao tôi thấy nhớ nụ cười này quá lâu lắm rồi tôi mới nhìn thấy nó.bất giác tôi nhìn xuống cánh tay vẫn còn cái vết răng của thằng Tân nghĩ đến mà tôi thấy rùng mình.Việc học của tôi đã trở lại bình thường, tôi cũng đã được trở về nhóm một với sự vui mừng của bố mẹ, cô giáo và cả bạn bè nữa.Tôi đã quết tâm làm cái gì đó thì phải làm cho bằng được cũng như việc tôi quết tâm thi vào cấp 3 công lập cũng vậy nhưng khổ một nỗi thi vào cấp 3 chỉ có 2 môn Toán và Văn, Toán thì tôi ko lo tôi lo nhất là môn văn tôi học kém môn này nhất.Tôi sẽ kể cho các bạn thành tích học tập môn văn của tôi hồi cấp 2 ^^!
Tôi nhớ nhầm thì hồi lớp 6 hay lớp 7 gì đó cô giáo ra một đề văn:
“Đề bài: Các em hãy viết một bài văn kể về sự tích Lạc Long Quân và Âu cơ ” Trong bài làm tôi có viết thế này: ” Âu Cơ bụng mang dạ chửa 9 tháng 10 ngày nhưng đến ngày thứ 11 thì Âu Cơ đâu bụng quá liền gọi Lạc Long Quân đưa mình vào bệnh viện nhưng do Lạc Long Quân ko đủ tiền đóng viện phí thế là Âu Cơ phải đẻ con ở trên non và dưới biển. Trích (50 xuống biển, 50 lên non) “. Trước khi trả bài cô giáo đọc cho cả lớp nghe, cả lớp cười như chưa bao giờ đc cười, cô còn đem cho cả tổ văn trong trường đọc nữa chứ kết quả bài viết đó tôi đc 4 điểm. Chưa dừng lại ở đó, hồi đấy internet mới bùng nổ bọn tôi cũng bùng nổ theo là biết ra quán nét vào mạng rồi nhờ ông Google giúp đỡ.
“Đề bài: Các em hãy viết một đoạn văn kể về cô giáo mà em yêu quý nhất??? ” rút kinh nghiệm lần này tôi cũng lũ bạn lên mạng tìm và chép tôi cũng ngu chép thì chép hết luôn đi tôi sợ bị cô giáo phát hiện lên chỉnh sửa một tí cho khác người trong bài làm tôi viết ngu lắm tôi lại còn ghi hẳn tên thật của cô giáo chủ nhiệm nữa chứ: ” Cô giáo chủ nhiệm em là thương binh liệt sĩ do cô đi chinh chiến nhiều năm nên trong tay cô vẫn còn dính một mảnh đạn, những khi trời trở gió cánh tay cô lại bị đau nên cô viết chữ lên bảng tay cô cứ run run kết quả là chữ cô viết lên bảng xấu quá làm mắt em phải trố ra mới dịch đc…” Lần này tai hại hơn cô giáo dạy văn đưa bài này cho cô giáo chủ nhiệm đọc, cô nhìn tôi như muốn cho tôi lưu ban để học lại môn văn cho chắc hay sao ấy…...