Lamborghini Huracán LP 610-4 t
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Ôsin Nổi Loạn Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Vẻ đắm đuối hiện lên gương mặt kiều diễm hơi lai của Hữu Thiện. ” Sao lại có người hoàn mĩ vậy nhỉ đôi mắt, mũi, mồm cả nước da ngay đến từng sợi lông mi cũng đẹp, dày là đều. Quả đúng là mình đã không sai khi chọn trường này.” Hữu Thiện không biết từ bao giờ mình đã cười.” Trịnh Kim sẽ là người chồng lí tưởng của Hạ Hữu Thiện này, không ai được đụng vào bảo bối xinh đẹp này của mình… kể cả Triệu Tử Kỳ- tên biến thái siêu cấp nhìn thì cũng được đấy nhưng sai lầm lớn nhất của hắn là đặt Tiểu Kim của mình làm mục tiêu.”
Ánh mắt Hữu Thiện đằng đằng sát khí, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra là thục nữ.
Tử Kỳ bỗng rùng mình khi phát hiện ra ánh mắt của Hữu Thiện, anh nuốt nước bọt. Ánh mắt cộng với khuôn mặt không biểu cảm này nhìn quen quen, trong đấy chắc chắn ẩn chứa một kế hoạch gì đó mà không thể nào đoán nổi, là một người biết quan sát và suy nghĩ Tử Kỳ nhận xét Hữu Thiện là một cô nàng xinh đẹp, có nét đẹp của phụ nữ hiện đại song lại có quá nhiều tham vọng lớn.
- Thôi tao về lớp, có tin gì “hot” nhớ báo anh em nhé.
- Ờ.
- Bạn mới ở thư viện về à.
Vừa thấy Tử Kỳ vào ngồi chỗ cạnh Tử Kỳ, Hữu Thiện nở nụ cười mê hồn nói với anh, gật đầu chào hỏi cho có lệ.
Nhưng Tử Kỳ thay vì trả lời câu hỏi bắt chuyện của Hưũu Thiện thì anh lại bơ đi làm cho Hữu Thiện cũng trở nên gượng gạo.
” Tên đáng ghét tưởng mình hay lắm đấy à”
Nghe tiếng nói, Trịnh Kim ngẩng đầu dậy, đập vào mặt anh là một khuôn mặt đầy phấn son, mắt hình tim, mồm chảy nước dãi. Anh nhíu mày rồi dựa lưng tránh ánh mắt trước mặt quay qua nhìn Tử Kỳ đang lôi sách từ cặp ra:
- Mày vừa đi đâu về vậy.
- Thư viện.
“Đúng là đồ thái giám, mình biết ngay mà mình hỏi thì không them nói một câu còn Tiểu Kim chỉ hỏi mấy từ đã lập tức vui vẻ hồi đáp ngay.”
” Phải
tách hắn ra mới được.”
- Tiểu Kim à, cậu mới tỉnh ngủ có đói hay khát nước không để Thiện ra căng tin mua gì đó cho cậu lót dạ nhé.
Tử Kỳ long tơ đã dựng đứng hết lên, kiễn nhẫn mở từng trang sách đọc lại bài hôm trước.
- Không cần.
Phải thế chứ người anh em. tốt nhất cho nhỏ này đi luôn đi.
Thái độ lạnh lung của Trịnh Kim càng làm cho Hữu Thiện vui vẻ:
- Vậy thì thôi. Mà trường sắp có đợt đi tham quan Mũi Né đấy cậu có tham gia không.
Trịnh Kim khẽ lắc đầu, đầu bắt đầu ong ong, nên tạo quan hệ tốt với bạn bè nên anh miễn cưỡng trả lời bằng cử chỉ cho qua chuyện.
Đường đường là thiên kim tiểu thư của tập đoàn lớn ở Trung Quốc không ngờ lại bị vẻ lạnh lung của Tử Kỳ thu hút lại còn bị anh thờ ơ nhưng vì tương lai cô quyết theo sát cho bằng được
- Cậu tham gia đi nhé mọi người cũng đi hết mà Tú Anh này. Tử Kỳ này, cả Kim anh nữa cậu không đi còn gì là vui nữa.
Nghe có tên mình trong danh sách Tử Kỳ lên tiếng:
- Ai bảo cậu là tôi đi.
- Thì tớ đoán vậy. – Hữu Thiện miệng cười cười nói nói nhưng trong long đang ngầm ghi mối hận thù với Tử Kỳ.
- Vậy…đi cũng được.
Hữu Thiện nghe xong, không ngờ mình thuyết phục một câu mà Tiểu Kim đã đồng ý đi luôn. Miệng cười tươi rạng rỡ không ngừng nói.
- Hay quá Tiểu Kim à tớ cũng đi.
- Tớ về đây hẹn thứ 7 nhé.
Tử Kỳ ngạc nhiên không kém, Trịnh Kim là người không thích ồn ào từ bao giờ đã trở thành như thế này. Hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác khiến Tử Kỳ không kịp thời thích nghi được.
Hữu Thiên vừa ra khỏi lớp miệng đã nở nụ cười nham hiểm.

Phần…: Con dâu ta đến đây.
- Thưa chủ tịch đây là lí lịch của thiếu phu nhân tương lai.
Một người đàn ông mặc bộ vec đen, khuôn mặt bầu bình cúi đầu đưa lí lịch cho người phụ nữ ngồi ở chiếc ghế bành. Bà vắt chéo chân lên điệu bộ nho nhã.
- Anh đọc cho tôi luôn đi.
- Vâng thưa chủ tịch.
Người đàn ông thu lại tờ giấy bắt đầu đọc to dõng dạc.
+ Tên: Phùng Kim Anh
+ Tuổi: 20
+ Nghề nghiệp: sinh viên cùng khoa, cạnh lớp thiếu gia.
+ Ngoại hình: Trung bình.
+ Tài năng: Không có.
- Thưa chủ tịch ba của thiếu phu nhân tương lai có mối quan hệ rất tốt với ông Trịnh, em chủ tịch ạ. hồi trước bà Ngọc Lan có đính ước với bà Thu Hương mẹ của cô Kim Anh, là sẽ cho cậu Thế Nam và cô Kim Anh cưới nhau, nhưng sự việc xảy ra quá đột ngột cô Kim Anh và cậu Thế Du yêu nhau và đòi cưới. Xin hết ạ.
người đàn ông đặt tập hồ sơ xuống bàn rồi xin phép lui.
Bà LiLi cười mỉm cầm tập hồ sơ lên, nét mặt thoáng ngạc nhiên rồi cười rạng rỡ.
- Mình à, em biết rồi.
-…
- Biết con dâu tương lai ấy ạ.
-…
- Em đang cầm lí lịch của con dâu đấy, con bé này mình đã gặp trong lễ Hallowen rồi đó.
-…
- HaHa…Là bé xác ướp mình à. Thôi em phải họp cổ đông tí em bay về sẽ đưa cho mình coi.
-…
- Ok. Yêu mình.
Bà LiLi cúp máy rôi cầm tấm hình trên tay lên, chống tay vào cằm một tay xem:
- Bảo bối, muốn dấu mẹ à, phải biết mẹ là ai chứ.
Bà LiLi và ong EnDy thật ra là những người không hề đơn giản, ông bà chỉ tỏ ra “dễ thương” và “thoải mái” trước mặt đứa con “vàng” của hai người mà thôi. Hồi bé vì công việc ông bà đã không chăm sóc tử tế, toàn gửi về bà ngoại hoặc cho ở nhà với **.
Lại nói đến bà LiLi và ông EnDy họ là những người có tiếng về sự nghiêm túc trong quản lí nhân viên, điều hành nhân sự, là những người cực kì nghiêm khắc và tôn trọng người làm. Trong công việc hai người cực kì cần thận và kĩ tính hai ông bà cặm cụi làm và không tin tưởng bất kì ai. Ai cũng biết hai vợ chồng EnLi bởi lẽ họ vừa quá trẻ so với tiền tài và những gì người khác chưa đạt được. Phải là những người cực kì có óc phán đoán và nghiêm khắc mới gầy dựng được cơ ngơi này.
Bà LiLi xoa nhẹ bàn tay lên màn hình máy tính, một cậu nhóc đang cười toe toét hồi bé than hình mũm mĩm mắt híp lại cười, tay cầm núm sữa định cho lên miệng, còn nửa bên kia màn hình là hình một chàng trai khôi ngô tuấn tú, gương mặt hoàn hảo có vẻ mặt như không muốn chụp nhưng khoé miệng lại hơi cười.
- Ta sẽ cài người theo dõi hai con nhân tiện sẽ thử con dâu tương lai xem mới được.
Kim Anh kéo Mỹ Hân đi đến khắp gian hàng này đến gian hàng khác, dù gì cũng không phải tiền của mình cứ chọn, chọn, chọn. Cái nào mặc được Kim Anh chọn cho bằng hết. Mắt ngó nghiêng, mồm liến thoắng, tay cầm cái này rồi đặt cái kia xuống:
- Đẹp kô chị, đẹp kô chị.
- Cái này.
Kim Anh đưa bộ váy ướm lên người mắt nháy nháy nhìn Mỹ Hân.
- Không.
Mỹ Hân nhìn màu sắc sặc sỡ đã không thích, kiểu dáng lại hơi già. Không nên dung bộ này vào hôm đính hôn nên là một bộ váy hồng phấn hoắc trắng thế mới tinh khiết.
Kim Anh tắt ngấm nụ cười. Nhưng tay lại cầm cái khác lên:
- Thế cái này.
- Không.
Xụ mặt, Kim Anh lại để xuống, tay chuẩn bị nhấc cái nữa lên định ướm vào người ;
- Mất hứng.
- Đẹp được chưa.
- Thôi em thấy xấu rồi. Hì hì.
Thử hết cửa hàng nhà người ta mà không chọn được cái váy nào, Kim Anh lại kéo Mỹ hân lôi tuột ra gian bên cạnh xem. Hết bộ này, rồi đến váy kia. Mặt Mỹ Hân đã phờ phạc, đúng là tuổi trẻ đi thử quần áo là điều mệt nhất mà có vẻ Kim Anh thấy vậy vẫn không xi nhê gì. Cô mệt bở hơi tai với Kim Anh này mất, tay cầm một đống quần áo nhưng lại vẫn muốn mua them. Mẫu mã năm nay có vẻ phong phú và nhiều màu sắc.
Thấy Kim Anh định kéo mình đi xem giày, Mỹ Hân đứng lại vén sợi tóc vào tai, kéo tóc nghiêng sang một bên:
- Mua xong chưa, cho chị thở tý đã, mệt quá.
- Thế đi qua hàng ăn nha chị, ngồi nghỉ luôn.
- Nhất chí quan điểm.
May khu hàng ăn cũng gần đấy, nên hai người đi thẳng ra đấy.
Kim Anh thấy chị mình mệt, còn cười hì hì đi giật lùi về phía sau tay dung dăng mấy túi đồ trên tay miệng cười nói lien hồi....
« Trước1...5253545556...92Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ