↓↓ Làm Thằng Đàn Ông Tốt Không Phải Lúc Nào Cũng Hay
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Xong đến phần tự do, ai làm gì thì làm, phần lớn chị em đi bơi, đàn ông oánh bài, thanh niên thì đi…xem chị em bơi hoặc dạy chị em bơi. EM nó cũng bắt mình bơi mà mình lấy cớ.. không biết bơi để thôi. Lúc chị em thay đồ ra thì ối giời ơi, máy ảnh chớp tụt chả ống kính, anh em yếu tâm lí thì té hết xuống hồ Mình thấy em nó múp nhưng ko phải mập, bụng cũng nhỏ thôi, da trắng nhugn7 chỉ thú 2 thứ 3 trong đám thôi. Chép miệng cái rồi mình ra bãi cỏ bờ sông nằm, gió mát lại thiu thiu ngủ.
Tự nhiên thấy có nước bắn vào mặt mình, mưa ah? Mình mở mắt thì ối giời ơi, em nó đang đứng ngay trên đầu mình, tay đập đập lọn tóc cho nước bắn xuống. Em nó mặc cái quần ngắn củn, cái áo thì rộng rộng, dài che cả cái quần đang nhìn mình nhăn nhở, con gái gì mà vô ý thế không biết nữa, đứng thế bố ai mà chịu được?
- Chán bơi lại ra phá anh hả? Mình hỏi cũng chẳng thèm đứng lên, ngu gì
- Vâng bơi tí cho mát thôi. Anh ngủ hoài thế?
- Ah, nằm chơi gió mát không ngủ hơi phí
- Hihi. đi bơi thuyền với em đi! Em nói rồi chỉ ra sông có mấy người đang chèo cái thuyền như thuyền đua ấy
- Uh cũng được đấy! Mình đồng ý luôn vì cũng thích xuống sông chèo sang cái bãi bên kia, như quê mình vậy, thấy nhớ quá
- Để em đi lấy vé! Em nó mừng lắm chắc tại vì không phải năn nỉ mình
Hai đứa xuống thuyền, em nó không biết chèo mà cứ đòi chèo nên 1 hồi mà cứ xoay vòng tròn, chả đi được đâu. Mình chỉ 1 hồi cũng tạm ổn rồi 2 đứa chéo đi xa lắm, trời râm, gió mát rượi mình cảm thấy thnh thản và yên bình lắm, lâu rồi mình không được thả hồn với trời đất thế này, chẳng muốn nghĩ gì cả.
- Em bơi giỏi không? Mình hỏi
- Dạ cũng giỏi anh! (mẹ tự tin thấy ớn)
- Vậy lát có gì cứu anh. Mình nói rồi cởi áo phao ra, khó chịu vì cái áo phao
- Anh không biết bơi thật ah? Em nói cũng cởi áo phao theo mình
- Thật chứ giỡn ah, đúng hơn là bơi được vài mét (Nói thế chứ mình bơi còn giỏi bằng mấy em nó)
- Hôm nào em dạy anh bơi
- Thôi, em mà dạy ai dám học?
- Sao zịa? EM bơi hơi bị chuẩn đấy nhá
- Không phải chuyện chuẩn, mà xuống hồ bơi với em ai còn tâm trí để mà bơi. Lo ngắm chứ ngu gì bơi
- Lần này thì anh nói đúng. Em phá lên cười, nhìn cũng xinh ghê, cái thuyền loạng chạng luôn
Có tiếng cano chạy tới, thì ra thằng quản lí ở bên thuyền, nó ra bắt mặc áo phao vào. Mình năn nỉ gãy lưỡi nó cũng đồng ý rồi dặn lúc về phải mặc vào ko nó bị la. Mình và em V cứ men bờ sông bên kia, chèo dọc theo cái bãi hoa màu, nhiều lúc là dừa nước, đi xa lắm. Đến 1 đoạn có cái cầu gỗ hướng ra sông, mình đoán là người ta làm để chuyển rau củ xuống.
- Lên đây chơi chút nha em
- Để thuyền ở đâu? Mất thì sao? Em hỏi mình
- Không, lên bờ ngay đây thôi, đứng trông
Em gật đầu rồi mình cột thuyền, để 2 cái mái chèo lên bờ cho chắc. Mình bước lên trên bãi mà nhớ quê quá, lâu rồi mình ko về. Thấy mình đăm chiêu em nó có hỏi, mình kể về quê mình 1 hồi. Chẳng biết nắm tay em nó từ lúc nào.
- Khi nào có dịp ra Bắc về quê anh chơi. Em quay sang nhìn mình nói
- Đồng ý thôi, chắc về ra mắt luôn. Mình cười
- Ý kiến hay đấy, hay là làm luôn anh? Em bật lại mình
2 đứa im lặng 1 lúc, đi xuống chỗ cái cầu ngồi, vẫn nắm tay. Em hỏi mình
- Anh có thích em không?
- Em xinh thế có điên mà không thích ah? Mình bất ngờ vkd
- Không, không phải thích đó, nghiêm túc coi. Em cau mày với mình
- Hihi…thích. Mình bối rối
- Thích ở điểm nào?
- Ở,…umh…cái bánh mua ở Vincom, hahaha. Mình chẳng biết nói sao và muốn lảng sang chuyện khác
- Lại thế rồi, ứ nói chuyện với anh nữa bây giờ
- Hihi, thích…mà anh sợ lắm. (Mình biết quả này mình ko chạy dc nữa rồi)
- Sợ cái gì? Anh mà cũng biết ợ á?
- Anh với em 2 thế giới khác nhau mà em. Xung quanh em thiếu gì người mà anh chẳng bằng cái móng tay người ta. Anh tự biết lượng sức mình cho bớt khổ mà.
- Èo bọn đấy em chẳng thích. Em thích anh. (Em ghé sát tai mình thì thầm)
- Thế thì chia buồn với em rồi. Đặt nhầm chỗ rồi
- Nhầm kệ em! Em nói dứt khoát
- Thích anh làm gì em. Không đáng đâu. Không phải vì anh không thích em, mà anh không muốn em khổ thôi. Cô nào dính đến anh cũng khổ hết ah`. Mình cố cười
- Em lại muốn thử cái khổ ấy xem thế nào. Với lại anh tốt với em như vậy, chẳng lẽ lại để em khổ. Chẳng tin. Em nói rồi cũng cười lại.
Tự nhiên mình thấy nhớ đến bé mà mình nuôi mấy năm trời, mình cũng tốt với người ta nhất trên đời, rồi cũng chọn người khác không phải mình. Mới có vài tháng, mình chưa quên được. Đó có lẽ mới là người mà mình yêu thực sự.
- Đấy là em chưa thấy lúc anh khùng lên thôi
- Anh mà dám khùng với em? Em nói giọng không tin mình
- Tin hay không tùy em ah. Đến lúc đấy đừng trách anh. Mình nói lấy tay chỉ chỉ vào trán em
- Hihi, không trách. Mà anh, cái chỗ này đau quá, bao giờ mới hết? Em chị vào vết thâm bị đạn bắn lúc trưa
-Ừh đau chứ, chắc phải vài ngay. Phù…phù…đỡ chưa? Mình thổi thổi giả vờ
- Làm như thần không bằng, ở đó mà đỡ chưa. Đau thật ý. (Em nhăn nhó)
- Chứ giờ em muốn anh làm gì?
Vừa dứt câu thì em nó đã dựa ngay vào người mình, nhìn mình cười nữa chứ. Mẹ, tưởng lảng sang chuyện khác được rồi mà ai dè bị mắc bẫy. Mà con gái giờ sao nó dễ thế hả các bạn?
- Không sợ anh ăn thịt em ah?
- không sợ. Hì (lại nhìn mình cười)
- Em biết là anh không quen người cùng công ty mà
- Dạ biết. Nhưng chẳng phải anh đang tính nghỉ làm sao? Với lại em nghĩ em cũng chẳng làm ở đây mãi đâu. Lúc đấy thì không còn là gái cơ quan nữa rồi. Mẹ tính nhanh thế không biết
- Uh, cũng có lí ha! Mình chẳng biết nói sao nữa rồi ngồi nhìn ra sông, im lặng 1 lúc
- Anh ấm thật đấy. (Em nói nhỏ)
Mình không nói gì, có lẽ câu nói đó em nó nói 1 mình thôi. Rồi mình thấy em nó rời khỏi ngực mình, không dựa nữa, 1 lúc thấy im ắng mình quay sang thì em nó đang nhìn mình, gần lắm.
- Đẹp trai không chịu nổi ah? Mình cố lảng đi
Nhưng kết quả thì mình không ngờ tới, em nó gật đầu rồi quàng cả 2 tay lên cổ mình, đưa mặt sát lại mặt mình, thở mạnh lắm rồi từ từ nhắm mắt. Đệt, em nó chủ động hôn mình các bạn ợ, thực sự là em bất ngờ với quả này lắm, đành đáp lễ chứ biết sao giờ. Nói thật là lúc đó mình cũng căng thẳng lắm, mình không muốn mình với em V sẽ đi theo tình huống này, nhưng thàn đàn ông trong mình nó cứ vote tới rồi nhân lúc mình đang mải nghĩ xa xăm, nó vùng dậy và tiến lên.
Mình nhập cuộc kiss hơi bị động, còn em nó thì như muốn ăn thịt mình thật vậy. lúc này mình mới cảm nhận rõ hơi thở của em, vị ngọt, mùi thơm từ tóc, từ người em, và làn da mềm mại đang ấm dần lên trong tay mình, thấy cũng yêu lắm các bạn ợ. Một nụ hôn khá là dài, phỉ đến cả 5 phút quá, thi thoảng em nó lại ngừng lại, nhìn mình rồi cười như là happy lắm vậy. Bỗng có vài hạt mưa, hạt mưa to lắm, em nó hốt hoảng buông mình ra:
- Chết mưa rồi anh ơi.
- Mấy hạt thôi, không mưa lớn được đâu. Mình nhìn trời thì chỉ thấy có 1 chút mây trên đầu, nên đoán là như vậy. Đúng thật, ào ào 1 chút rồi tạnh hẳn...