↓↓ Truyện Hay Nói Yêu Em 7 Lần Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Thế tại sao mày đánh con tao?
- Thiện tai, thiện tai, bần tăng chưa đánh ai bao giờ.
- Cái thằng này, đã đánh con tao tại sao lại không nhận. Có giỏi thì đánh nhau với tao nhé.
- Thiện tai, thiện tai, xin mời thí chủ, bần tăng chưa ngán ai bao giờ.
- Haha, anh xem, đến là bó tay với vị sư này. Anh thấy có vui hay không?
Nhưng Tuấn Anh chưa kịp trả lời thì bị bao quay bởi một băng nhóm mà có mặt cả cái tên xấu xí hồi nãy. Một tên đứng ra nói:
- Mau giao cái đồng hồ trên tay mày ra, tiền bạc và cả xe, nếu không tụi bây đừng trách tao.
Tùng Linh vốn chẳng khuất phục ai cả chỉ khuất phục sư huynh mà thôi, cho nên nghe vậy cho nên mới giễu nói:
- Có ngon thì nào vô nào.
Cả bọn định lao đến tránh hành động của hắn đi. Tùng Linh vốn đi nh kéo Tuấn Anh ra sau mình, nhưng ngay sau đó, nhỏ mới thấy Tuấn Anh giỏi võ đến như thế. Nhìn động tác đá chân đầy đẹp mắt của Tuấn Anh không thua mấy vị sư huynh của nhỏ, tim Tùng Linh đập rộn ràng, câu nói thật ra em có võ…” vẫn chưa kịp có dịp nói ra đã nhận được hoa rồi.
- Oa oa, chuyện gì đây. Sao tim mình đập mạnh như thế, lẽ nào là yêu.
- Bà nói xem, cảm giác đó là sao, là sao…đây chẳng phải cảm giác của mấy người đang yêu hay sao – Tùng Linh sáng hôm sau liền nắm tay nắm áo hai đứa bạn ra sức lay lắc hỏi – Tại sao lại xảy ra với tui chứ?
- Là sao, ai biết là sao chứ – Nhỏ Phương bị Tùng Linh lắc đến hoa mày chóng mặt phát cáu quát ầm lên.
Nhỏ Chi bình tĩnh hơn, nhỏ lục sổ tay cẩm nang yêu của nhỏ ra, tằng hắng đọc cho Tùng Linh nghe cảm giác khi yêu là như thế nào:
- Muốn biết có yêu hay không thì làm cuộc trắc nghiệm này là xong ngay. Thứ nhất: Một cảm xúc đẹp: Khi yêu, trong mắt chúng ta người mình yêu luôn đẹp và đáng yêu hơn cả, vẻ đẹp đó khó ai có thể vượt qua. Bà thấy anh Tuấn Anh thế nào?
Nhỏ Chi nhìn Tùng Linh hỏi, Tùng Linh gãi gãi đầu nhăn mặt nói:
- Thì tui thấy anh ấy đẹp trai.
Nhỏ Chi hừ mũi nói:
- Chỉ thấy thôi sao? Anh ấy là quá đẹp trai đi ấy chứ. Thứ 2: Cảm giác thân thuộc – Khi thực sự yêu một người, bạn sẽ nảy sinh một cảm giác thân thuộc, chàng/ nàng khiến bạn thoải mái, tin tưởng. Giống như người thân trong gia đình, thậm chí quan trọng hơn, thân thiết và ấm áp. Những người yêu nhau thường bỏ qua nhược điểm mà người kia có, tình yêu khiến họ bao dung cho tất cả.
- Cái này thì không nha, tui chẳng có chút cảm giác thân thuộc vì với anh ý hết. Anh ấy báo hại tụi bị núi bài tập đè lẫn trong giấc mơ, tui còn cầu mong tránh anh ấy càng xa càng tốt – Tùng Linh dứt khoát nói.
- Vậy thì xem như là 1-1 – Nhỏ Phương liền gật đầu tính điểm.
- Ái mộ và tôn trọng: Một tình yêu thực sự cần kèm theo sự tự hào và khâm phục từ hai phía. Nếu cả hai đều có cảm giác này, bất luận khi thất bại hay thành công, hai người sẽ cùng vượt qua khó khăn và nhìn về phía trước – Nhỏ Chi liền đọc tiếp.
- Dẹp…dẹp…Tụi này chưa yêu nhau mà – tùng Linh lên tiếng phản đối.
- Ngợi ca tình yêu: Khi yêu, không chỉ ngưỡng mộ, ta còn luôn muốn khen ngợi người mình yêu. Điều đó khiến hai người đều có một cảm giác hạnh phúc bất tận.
- Toàn mấy bà khen không hà, tui hổng có khen nha.
- Cảm thấy được tôn trọng: Một tình yêu lành mạnh giúp chúng ta tôn vinh lòng tự trọng, cảm thấy cuộc sống càng có giá trị, tình yêu khiến bạn trở nên độc đáo trong mắt người yêu.
- Thôi bà đọc tiếp luôn hết đi – Tùng Linh mất hết kiên nhẫn nghe nhỏ bạn đọc.
- Cảm giác sở hữu: Tình yêu là sự hở hữu duy nhất, không thể chia sẻ với bất kì ai. Chúng ta cần đến hôn nhân để duy trì tình yêu. Trước khi kết hôn, hai người cần có thời gian tìm hiểu, vì vậy sự trung thực là điều vô cùng quan trọng. Tự do: Nếu có lí do chính đáng thì sự tự do của mỗi người cần được tôn trọng, có như vậy tình cảm và mối quan hệ mới không bị phá vỡ. Sự đồng cảm sâu sắc: Phần lớn chúng ta sẵn sàng hy sinh vì người mình yêu. Nếu người yêu gặp khó khăn, đau khổ, ta luôn sẵn sàng chia sẻ, coi đó như chính thất bại của mình.
- Nè…sao tui thấy bà giống như là đang đọc cảm giác của người đang yêu quá vậy – Tùng Linh la lên.
- Ờ ha, đúng là cái này dành cho những người đang yêu nhau – Nhỏ Chi nhìn kỹ lại cái tiêu đề, gật gù đáp.
- Ôi trời đất ơi, ngó xuống mà xem con bạn mắt lé của con nè – Tùng Linh ngửa mặt lên trời thở dài than, con nhỏ bạn làm nhỏ hồi hộp từ nãy giờ, lại hóa ra là đọc nhầm.
- Tui lộn một chút, làm gì dữ vậy – Nhỏ Chi nguýt mỏ nói rồi đưa ngón tay cái lên miệng liếm một cái để lật tiếp sang trang khác – Đây rồi, lúc đó bạn đã yêu – Nhỏ Chi reo lên khi tìm ra được cái mình cần tìm – Im lặng nghe tui đọc nha.
- Khi người ấy đang có mặt ở đây mà bạn giả vờ thờ ơ rồi khi người ấy vắng mặt, bạn lại bắt đầu đi tìm kiếm. Lúc đó, bạn đã yêu…
- Mặc dù xung quanh bạn có nhiều người luôn khiến cho bạn cười nhưng ánh mắt và sự chú ý của bạn chỉ luôn hướng về người ấy. Lúc đó, bạn đã yêu…
- Bạn luôn thích thú với một Email ngắn ngủn từ người ấy mà lờ đi những email thật dài của nhiều người khác. Lúc đó, bạn đã yêu…
- Khi bạn thấy mình không thể xóa đi tất cả những mẩu tin trong Inbox hay trong Send Items chỉ bởi vì một email từ người ấy. Lúc đó, bạn đã yêu…
- Khi bạn có một cặp vé đi xem phim. Điều đầu tiên bạn nghĩ đến là sẽ cùng đi với người ấy. Lúc đó, bạn đã yêu…
- Bạn luôn tự nhủ rằng “người ấy chỉ là bạn thôi” nhưng bạn nhận ra mình không tránh khỏi sự thu hút của người ấy. Lúc đó, bạn đã yêu…
- Khi bạn đọc những dòng chữ này, nếu có ai đó xuất hiện trong đầu bạn. Lúc đó, bạn đã yêu…và đã yêu người ấy…^^!
Nhỏ Chi vừa kết thúc xong bài kết luận của mình thì Tùng Linh bỗng thở phào nhẹ nhỏm. Nhỏ đưa tay vỗ ngực, miệng lẩm bẩm:
- May quá, may quá…những cái trên, chẳng có cái nào xuất hiện với tui cả.
- Vậy thì chỉ lí giải theo cách này, chẳng qua là bà choáng ngộp trước hành động anh hùng dẹp loạn cứu mỹ nhân mà thôi – Nhỏ Phương cười hì hì chen vào nói.
“Anh hùng dẹp loạn cứu mỹ nhân” – Tùng Linh choáng voáng với ngôn từ của nhỏ bạn mới nói. Nhỏ hiểu là nhỏ Phương ám chỉ nhỏ chỉ là nhất thời bị hành động đánh nhau chống lại bọn cướp kia của Tuấn Anh mà choáng ngộp khiến tim đập mạnh, chứ chẳng phải là yêu hay thích gì cả. Cũng giống như cái cảm giác nhỏ khi nghe bài hát “Chỉ Yêu” của Lập Khiêm một lần duy nhất đã tim đập chân run, quyết tâm tôn Lập Khiêm làm thần tượng, khiến nhỏ Diệp Hân tức đến hộc máu, xém chút là nghỉ chơi với nhỏ.
Nói tới cặp đôi này, Tùng Linh không khỏi buồn cười. Tùng Linh vốn chỉ quen biết Diệp Hân khi cả hai đứa cùng thi, cùng làm kiểm tra đồng loạt chung phòng. Một đứa là cuối chữ H, một đứa là đầu chữ L, mà vốn thường là đầu và cuối hay ngồi chung nhau. Thế là rỗ rá cạp nhau, hai đứa ngốc ngồi chung bàn, tất nhiên là hai nhỏ vẫn ghi nhớ câu “Lá lành đùm lá rách, lá rách đùm lá tả tơi” “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khắc giống nhưng chung một giàn”…cho nên, đứa này làm được, không quên quăng phao cứu đứa kia hồi sinh, vậy là thân nhau.
Lúc vào phòng thi để làm kiểm tra, trong thời gian chờ đợi, không biết làm gì, Tùng Linh ngồi nghe Diệp Hân mắng không thương tiếc thần tượng của mình, càng nghe càng thông cảm cho…Lập Khiêm, yêu phải cái đồ ngốc bẩm sinh, thuộc dạng hiếm gặp. Rõ đến thế mà còn không nhận ra.
Nói thật thì, dù sao Lập Khiêm cũng là thần tượng số 1 của nhỏ hiện giờ, nếu yêu phải một kẻ ngốc, nhỏ nhất định sẽ đi đập chết cái ngốc của cô bạn kia. Nhưng mà, cái ngốc của Diệp Hân thật sự đáng yêu, cho nên miễn cưỡng chấp nhận. Hai người đó cải nhau oanh oanh liệt liệt, nhưng cuối cùng vẫn là tay trong tay. Thật là mừng cho họ....