↓↓ Đọc Truyện Đợi Chờ Ký Ức Full Online
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Nếu emgiận vì vết son môi đó thì đúng là oan ức cho anh. Chắc là trong lúc nhộn nhịp, ai đó vô tình quẹt trúng thôi – Tần Phong nghiêm túc nói.
- Thật không? – Hải Quỳnh dịu giọng hỏi.
- Anh có thể thề – Tần Phong đưa ba ngón tay lên trên cao giả vờ nghiêm túc thề khiến Hải Quỳnh bật cười.
- Hết giận chưa?- Anh kề xuống tai cô hỏ nhỏ, cử chỉ này khiến Hải Quỳnh run lên. Cô xấu hổ quá bèn dĩu môi nói.
- Nhưng anh nói anh không thích em. Em chẳng thèm bám lấy người mà không thích mình.
Tần Phong biết Hải Quỳnh cố tình hiểu sai câu nói của mình, anh không buồn phản kháng lại, đưa tay với lấy cái gì đó rồi đưa trước mặt Hải Quỳnh. Cô tròn mắt nhìn bông hoa hồng đỏ thắm nằm giữa những bông hoa bi trắng trông đẹp vô cùng. Trái tim bỗng thấy ấm áp lạ kì, lòng vui sướng hạnh phúc, nhưng cô vẫn lườm Tần Phong nói:
- Keo kiệt, chỉ có một bông.
- Ngốc à, ý nghĩ của một bông hồng là: ”Trong trái tim anh chỉ có mình em”- Tần Phong nhẹ nhàng giải thích.
- Sao anh biết – Hải Quỳnh cười th1ich thú vặn hỏi.
- Anh còn biết ý nghĩa từ 1 cho đến 1001 bông hồng kìa – Tần Phong không trả lời mà tự hào khoe khoang.
Hải QUỳnh phì cười trước điệu bộ đáng ghét của Tần Phong, cô cười nói:
- Được, vậy thì từ nay về sau mỗi ngày anh phải tặng cho 1 một ý nghĩa, tặng đủ 1001 ngày thì thôi.
- Hả…- Tần Phong khóc ròng không thành lời, anh bây giờ mới hiểu thành ngữ: ” Lấy đá đập chân mình là thề nào. trong khi Hải Quỳnh đắc chí cười tươi.
Khi Tần Phong về rồi thì bốn người bạn kia cũng lũ lượt trở về, họ hí hửng bước vô nhưng không ngờ nhìn thấy sắc mặt rất xấu của Hải Quỳnh thì có tật giật mình, im lặng cả.
- Ai cho phép Tần Phong lên đây – Hải Quỳnh lườm các bạn.
- Bà đang nói gì vậy – Phương Hồng giả bộ hỏi.
- Còn làm bộ, ký túc xá nữ có quy định, nam sinh muốn vào ký túc xà nữ thì phải có sự đồng ý của một người ở đó. Vậy thì là ai đạ bị Tần Phong mua chuộc để anh ấy lên đây – Hải Quỳnh ghiến răng hỏi – Còn không mau khai ra.
Bốn người kia than thầm, bị Tần Phong mua chuộc dụ dỗ nên đã bán đứng bạn mình. Họ đinh ninh Hải Quỳnh sẽ bị Tần Phong dỗ ngọt được. Nhưng xem ra Tần Phong thất bại rồi.Đành cúi đầu nhận tội.
- Anh ấy mua tặng mình bộ vòng tay- Phương Hồng khai báo trước.
- 10 quyển tiếu thuyết – Minh Trang đưa tay ảo não tự thú.
- Đôi giày thời trang mới – Ngọc Yến cũng lén lút khai báo.
- Tụi mình sẽ trả tiền lại cho anh ấy – Lê Phương sợ Hải Quỳnh giận liền nói.
- Đưa tiền đây – Hải Quỳnh nghiêm sắc mặt nói.
Bốn người đành moi tiền ra đưa cho Hải Quỳnh. Nắm tiền trong tay, Hải Quỳnh liền cầm lấy điện thoại gọi.
- Tần Phong, anh yên tâm, em đã giúp anh lấy lại được số tiền bỏ ra rồi.
- Hả…- Bốn người kia tròn mắt nhìn Hải Quỳnh
Tần Phong khẽ cười khi nhớ lại hoàn cảnh lúc đó, Hải Quỳnh ngốc nghếch cứ tưởng làm như vậy là vừa trừng phạt mấy đứa bạn phản bội, vừa giúp Tần Phong lấy lại được tiền. Nào ngờ người tính không bằng trời tính.
Kết quả là, cô bị các bạn tẩy chay ngay lập tức.
- Cái đồ mê trai bỏ bạn – Minh Trang hứ một cái rồi quay lưng bỏ đi.
- Đồ có mới nới cũ, đồ háo sắc – Phương Hồng hỉnh mũi một cái rồi tiếp bước theo Minh Trang.
- Nhờ ai mà hai người gương vỡ lại lành chứ – Lê Phương lè lưỡi tức tối nói.
- Nghỉ chơi với bà luôn, tụi mình cùng đi chơi đi, bỏ cái kẻ bán người thân theo trai đi – Ngọc Yến vừa nói vừa nắm tay Lê Phương cùng kéo nhau ra ngoài bỏ mặc Hải Quỳnh ở lại.
Hải Quỳnh nhìn bốn đứa bạn bỏ đi thì mặt buồn hiu, cô thút thít nói:
- Gì chứ, người ta chỉ không muốn mắc nợ Tần Phong thôi mà. Mọi người làm như vậy không phải là hơi quá đáng hay sao. Lợi dụng thời cơ trục lợi.
Hải Quỳnh đáng thương cắn môi suy nghĩ cuối cùng đành gọi cho Tần Phong mếu máo kể lể mọi chuyện. Mà không biết rằng mình lại bị các bạn lợi dụng lần nữa để trục lợi.
- Haha, lần này thì Tần Phong còn thảm hơn – Minh Trang cười đắt ý nói.
- Cho chừa, hai kẻ này định qua mặt tụi mình à, đúng là không tự lượng sức – Phương Hồng cười haha.
- Lần này, nhất định phải moi sạch túi tiền của Tần Phong mới được – Lê Phương cười gian nói.
Và cách làm cho bốn con khủng long bạo chúa nguôi giận là một bữa ăn cực kì hoành tráng.Nhìn một bàn đồ ăn gần chục món được bốn người kia ăn sạch sành sanh, Hải Quỳnh xanh cả mặt.
- Ngon quá, quả không hổ là nhà hàng nổi tiếng – Minh Trang ợ một cái rõ to rồi xoa bụng đầy thỏa mãn. Tâm hồn ăn uống của cô hôm nay đã được phát huy tối đa.
- Để tính xem ngày mai đi đâu ăn – Phương Hồng vừa nói vừa xỉa răng, không thèm giữ hình tượng thục nữ trước mặt Tần Phong.
- Hay là vẫn ăn ở đây đi – Lê Phương nhìn vào thực đơn đề nghị – Dù sao vẫn còn nhiều món tụi mình chưa ăn.
- Chắc là anh không ngại đâu phải không – Ngọc yến nhướn mày ranh ma nhìn Tần Phong vui vẻ hỏi.
- Không ngại – Tần Phong bình thản đáp, hai tay đưa ra sau đầu ngã người vào thành ghế nghĩ ngơi đáp – Miễn là các em được vui.
- Tốt, vậy thì cứ quyết định như vậy đi. Ngày mai vẫn ăn ở đây – Minh Trang gật đầu nói – Lâu lâu mới có một quán hợp khẩu vị của tao.
- Xì…bà thì quán nào cũng hợp khẩu vị hết mà bày đặt – Lê Phương trêu chọc.
- Kệ tao con quỷ – Minh Trang đứa tay đánh một phát vào tay Lê Phương – Dám bêu xấu tao.
- Bà có gì tốt mà khoe – Lê Phương cười trêu…
Trong khi mấy người kia cười đùa thoải mái, Hải Quỳnh lèn lúc nhìn Tần Phong thấy anh đang cười vui vẻ. Cô nắm lấy vạt áo anh lắc lắc vài cái, Tần Phong quay lại nhìn cô cười ấm áp. Hải Quỳnh hướng đôi mắt hối lỗi nhìn Tần Phong, lí nhí nói:
- Xin lỗi anh.
Tần Phong không nói gì chỉ cười xoa đầu cô. Sau đó nắm chặt lấy tay cô kéo sát vào người tận hưởng hạnh phúc bên nhau.
Sau đó, Tần Phong đưa hoa tới ngày thứ 9 thì Hải Quỳnh đã miễn cho anh vì không nỡ để Tần Phong tốn tiền thêm nữa. Tần Phong không ngại tốn tiền nhưng có thể miễn được việc mỗi ngày chạy đến tìm hoa mua hoa bị ánh nhìn soi mói của mấy chị bán hoa nên vui vẻ đồng ý.
Nhưng ngày thứ 10 anh vẫn mang một bó hoa đến, Nhưng lần này lại là một bó hoa với mười bông đỏ thẩm rất đẹp và một bông hoa hồng lẻ. Nhưng điều khác biệt là bông hoa hồng lẽ kia lại là một bông hoa hồng giả.
Hải Quỳnh hơi khó hiểu, cô nhăn mặt dẩu môi hỏi:
- Sao lại là hoa hồng giả.
- Mười một bông hoa hồng, ý nghĩa là: Đời này kiếp này chỉ yêu một mình em. Bông hoa cuối cùng này nói lên rằng: khi cánh hoa cuối cùng này rơi xuống thì anh sẽ hết yêu em. Cho nên nếu cánh hoa hồng cuối cùng này không tàn úa, chứng tỏ tình yêu của anh dành cho em là mãi mãi – Tần Phong cười ranh mà nói.
Bây giờ thì Hải Quỳnh đã hiểu lí do mà lại có bông hoa giả này. Cô cười hạnh phúc mân mê bông hoa giả kia. Rõ ràng nó là một bông hoa giả, chẳng có chút mềm mại như hoa thật, càng không có hương thơm như hoa thật. Vậy mà, Hải Quỳnh lại thích vút ve nó hơn là những bông hoa thật kia.
Cảm giác thật là hạnh phúc, hóa ra, đối với tình yêu, hoa sẽ càng làm cho hạnh phúc ngọt ngào và nồng nàn hơn. Nhưng ý nghĩ của từng loài hoa và ý nghĩ của số lượng hoa cùng người tặng càng khiến người ta hạnh phúc hơn nhiều.
Cô còn đang mãi mê trong hạnh phúc thì Tần Phong đã kề vào tai cô, thở ra những hơi thở ấm áp khiến Hải Quỳnh run rẫy khẽ thì thầm nói:
- Hải QUỳnh, anh có đáng được thưởng không
Cô còn đang ngơ ngác chưa kịp hiểu ý anh là gì thì môi mình đã bị ai kia cướp lấy rồi chìm trong biển trào.
Tần Phong trong vô thức đã ghi lại những ý nghĩa của số lượng hoa hồng mà ngày xưa anh đã học thuộc....