XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

“Cheer chó chết! Tôi mà bắt được thì cô chết với tôi!”

“Choang!!!”
Cả khay cơm lập bức bị đổ cái rụp xuống mặt đất…
Nhi lúng túng ngồi thụp xuống dọn dẹp, tay chân bủn rủn…
Nghe thấy tiếng động, thằng Chan cũng chạy ra xem sao…
Thấy mặt Nhi trắng bệch, trông thẫn thờ như người mất hồn, hắn cũng không khỏi lo lắng.
- Em làm sao thế?
Vội gạt tay hắn ra, con bé mỉm cười gượng gạo, nói rằng”em không sao”, nhưng nỗi hận đối với Cheery ở trong lòng nó thì mỗi lúc dâng lên một lớn…Nhi quyết sẽ trả thù…
Chap 33: Đằng sau lớp mặt nạ ấy là…?
[ Sáng hôm sau ">
- Chan này! Chú với cái Cheer là như thế nào đấy? Để cho cái Nhi phải nhờ anh ra tay là sao?
Tự dưng anh Gà nhắc đến Cheer, rồi lại còn dính líu đến Nhi, Chan không khỏi giật mình, hắn vội quay ngoắt lại hỏi cho rõ.
- Sao tự dưng anh hỏi em thế? Mà Nhi nhờ anh ra tay là sao???
- Ờ thì…chiều qua…chả biết như nào…tự dưng nó đòi gặp rồi nhờ anh xử lý một con bé làm ở xxx, nói con bé đó phá đám em với Nhi nên anh cũng đi xem thử xem sao…
Nghe đến đây, Chan chợt sửng cồ lên, hắn trừng mắt lên nhìn Gà rồi quát ầm ĩ.
- Cái gì cơ? Nhi nhờ anh xử lý Cheer á! Mẹ kiếp! Con này điên à! Phải dạy cho nó một trận mới được!
- Bình tĩnh! Ô kìa mày cứ bình tĩnh! Tao cũng đã làm gì nó đâu! Tao còn phải cảm ơn nó không hết ấy chứ!
- Là sao…

Sau khi nghe Gà kể hết đầu đuôi câu chuyện, Chan cứ ngồi suy nghĩ mãi, muốn mắng cho Nhi một trận, nhưng lại sợ làm thế là quá đáng với một đứa đang đầy mình bệnh tật như con bé. Dù sao thì Nhi vẫn còn là trẻ con, nên Chan quyết định sẽ trừng trị con bé bằng cách khác.
Giờ ra chơi, rình sẵn ở lớp Cheer, hôm qua con bé đã nghỉ học, hôm nay chắc chắn phải đi học bù…Y như rằng, trống vừa đánh, Cheer đã cùng hội bạn ton ton chạy ra ngoài đầu tiên. Vừa nhìn thấy con bé, tên đạo tặc lập tức xông vụt ra, quàng tay thắt chặt lấy cổ của con bé từ phía sau, dí dao dọa nạt.
- Đứng yên! Không tao chém!
Còn chưa kịp định thần lại xem kẻ chán sống này là ai, với phản xạ tức thời, nó lập tức tóm lấy cổ tay hắn, vừa bấm vào huyệt Hợp Cốc vừa xoay người vật ngược hắn ra phía trước khiến thằng Chan ngã nháo nhào ra đất. Lúc đó, mấy đứa mới hốt hoảng hét loạn lên.
- Ôi! Chan à!
- Bố thằng dở hơi! – Ben cười khẩy!
- Chết m. mày đi! Ngu thì chết! Bệnh tật gì! – Mita hùa vào.
Chỉ biết bụm miệng cười, rồi Cheer cũng mau chóng cúi xuống vội vàng kéo Chan dậy, nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng khó hiểu.
- Hết trò à?!
- Khỏe như này…thật đúng là chẳng bao giờ phải lo cho cô!
- Sao thế? – Nghe câu nói của Chan có phần khó hiểu, Cheer liền dựng hắn dậy, rồi nhất quyết hỏi cho ra nhẽ…ngay tập tức quên ngay lũ bạn đang ở đằng sau…
“Thế đấy! Có zai là tớn hết cả mắt lên! Quên hết bạn bè rồi!”– Đám con gái làu bàu.

- Khịt! Không sao là tốt rồi! – Khẽ xoa mũi vì cú đánh bóng mặt đất ban nãy, Chan thở phào nhẹ nhõm khi thấy Cheer vẫn còn bình yên.
- Tất nhiên! Tôi như này…anh cần gì phải lo lắng…
- Sao lại không lo lắng! Vớ vẩn! Điện thoại vứt đâu mà sao gọi suốt ngày hôm qua không ai nghe máy!
Nhắc đến điện thoại, nó mới sực nhớ ra…kể từ hôm sinh nhật, điện thoại hết pin con bé cũng chỉ vứt lăn lóc một xó, còn chưa thèm tìm mà sạc.
- Hê hê! Hết pin rồi!
- Hết được mấy hôm rồi! Sao không sạc?
- Không thích được chưa! Hỏi nhiều thế! Thế có chuyện gì!!! – Thấy Chan dám to tiếng quát mình, Cheer cũng nhất quyết không chịu lép vế, nó gào lên.
- Trưa nay nhớ ở lại ăn trưa cùng bọn tôi đấy! Cấm về trước! – Thấy Cheer gào lên, Chan lại dịu giọng.
- Ko thèm! Sao tôi phải ở lại.
- Anh Gà mời…
- Ờ…thế được rồi!
Nhắc đến anh Gà, Cheer liền khựng lại đôi chút, bộ nhớ ngắn hạn của nó bỗng dội về những hình ảnh của tối ngày hôm qua…Thêm cả cái tin biết rằng chính con Nhi là kẻ đã bày ra trò mạt hạng này nữa. Cheer bỗng đồng ý trong tức khắc. Dù sao thì Gà cũng là tiền bối nên nó chẳng tiện từ chối.
Thấy Cheer bỗng dưng im lặng, đoán lờ mờ ra được con bé đang nghĩ đến chuyện gì. Tự dưng Chan lại muốn nói lời xin lỗi, nhưng trước tiên, hắn phải làm chuyện gì có ý nghĩa chút đã. Nghĩ vậy, Chan liền quờ quờ tay, cố gắng để mấy ngón tay mình đan nhẹ vào tay Cheer rồi mỉm cười thích thú. Thấy Chan cứ liên tục đảo mắt nhìn tay mình, rồi lại cố gắng nắm vào như một thằng hâm, Cheer bực mình, nó liền đột ngột thắt tay thật chặt. Đặt bàn tay thật to của Chan vào trong lòng bàn tay mình, nó vừa chủ động nắm, vừa ngẩng đầu lên nói.
- Này! Đã nắm thì phải nắm cho chặt vào! Nắm hờ hờ như thế là dễ buông ra lắm đấy! Biết không?
Trong câu nói của Cheer…dường như có chứa ngầm ẩn ý gì đó mà Chan có thể tự hiểu được…Vậy nên, hai má hắn lại bỗng nóng bừng, vội vàng quay mặt đi bối rối. Thấy Chan ngượng, Cheer lại càng buồn cười. Đúng là đồ trẻ con, kém nó một tuổi nên làm gì cũng thấy đáng yêu hơn rất nhiều!

Giờ ăn trưa, tất cả mọi người trong hội đều tụ tập lại ở phòng căng – tin và bàn ra tán vào về chuyện cái Nhi do anh Gà khởi xướng, bỗng dưng trong lòng tất cả mọi người đều dậy lên suy nghĩ phải dè chừng đối với con bé. Bữa ăn trưa trong căng- tin ngày hôm nay lại có thêm sự xuất hiện của Gà, nhớ ơn Cheer ngày hôm qua đã giúp đỡ mình, nên anh đã cố tình rủ con bé nhập hội ăn cùng và có ý muốn mời con bé tham gia bang hội.
Vẫn như thường lệ, cứ đến giờ ăn trưa, Nhi lại theo thói quen lê la đến bàn hội thằng Chan để ăn cơm cùng, nhưng không ngờ, hôm nay lại có thêm sự xuất hiện của Cheer, con bé bỗng dưng dừng khựng lại…Cứ đừng ngần ngừ ở bên cạnh mãi mà không dám ngồi xuống. Thấy hai đứa tíu tít với nhau, máu nóng lại càng dồn lên não, Nhi quyết định nói to.
- Anh Chan! Cho em mượn điện thoại cái!
Nghe Nhi gọi, nhưng lại nghĩ đến chuyện con bé dám nhờ Gà đánh Cheer ngày hôm qua, giận không sao tha thứ nổi, nên Chan tảng lờ luôn.
Hắn nói giọng lạnh nhạt.
- Điện thoại em đâu?
- Hết tiền rồi! – Nhi trả lời tỉnh bơ mà không ngại trơ trẽn.
- Thế mượn người khác đi, điện thoại anh cũng hết tiền rồi! – Nói rồi, Chan lại lập tức quay trở về phía Cheer, coi như không có sự hiện diện của con bé. Đùa chứ! Sau khi biết chuyện ấy mà vẫn còn chưa đánh cho nó một trận là may lắm rồi!
Thấy Nhi cứ đứng trân trân, uất hận dâng lên tận mặt đầy cay cú, Cheer càng thích. Dù sao cũng đáng cho cái tội dám nhờ Gà đánh mình, may mà con Cheer ăn ở có đức nên mới được trời thương. Cuối cùng lại gậy ông đập lưng ông! Ha ha! Càng nghĩ, nó càng muốn cười thầm trong bụng, nhưng rút cục, ngoài mặt con bé vẫn tỏ vẻ thản nhiên thân thiện.
- Ây!!! Thế sao được! Điện thoại hết tiền hả em? Vậy lấy điện thoại chị mà dùng này! Em cứ gọi thoải mái! Điện thoại chị nhiều tiền lắm! – Vừa nói, nó vừa cầm điện thoại đưa lên trước mặt cái Nhi, giọng điệu niềm nở khiến cho con bé xấu hổ không biết nói gì, lại thêm một tràng cười ồ ạt phát ra từ phía lão Gà khiến mặt nó cứng ngắc…Đứng run run một lúc rồi quyết định hậm hực bỏ đi. Lúc đó, con Cheer mới khẽ cười khẩy…
Tưởng như thế nào! Vẫn còn non và xanh lắm em ạ!
Chap 34: Tiếp tục phá đám.
Tối hôm đó về, vẫn còn mang nỗi hận trong lòng, nằm vật vã trong chăn suốt một hồi lâu, Nhi quyết định lôi điện thoại ra nhắn tin cảnh cáo con Cheer cho hành động khiêu khích ngày hôm nay.
Mười hai giờ đêm, vừa đi làm về, còn chưa kịp thay đồ, Cheer đã nhận được một tin nhắn từ số lạ, mở ra đọc thì thấy toàn những là lời lẽ châm chọc xỉa xói, chỉ cần lướt qua thôi cũng đủ đoán được tin nhắn đó được gửi đến từ ai. ...
« Trước1...6465666768...81Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ