Disneyland 1972 Love the old s
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Sự Nhầm Lẫn Diệu Kỳ Full Online

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Tôi đã nói đây sẽ là đêm khó quên nhất trong suốt cuộc đời còn lại của anh mà. – Sau đó rút tờ 1000 đồng vứt vào mặt hắn, cười khinh khỉnh – Đây là tiền boa cho sự phục vụ tận tình của anh. Đáng lẽ nó chỉ đáng một nửa thôi bởi vì anh chịu đựng được không đến một phút…nhưng cứ coi như đó là lòng trắc ẩn của tôi vậy… Bye bye, “tình một đêm” của tôi.
Nói xong TN đứng thẳng người chỉnh trang lại quần áo rồi nghênh ngang rời đi như chưa có chuyện gì phát sinh. Bên ngoài mọi người vẫn say xưa uống rượu và nhảy nhót, không hề biết đến vụ “khủng bố” vừa rồi.
Bước khỏi cửa quán bar, TN hít một hơi cho không khí lạnh lạnh của ban đêm lùa vào phổi. Trên ô kính trong suốt phản chiếu hình ảnh một cô gái với khuôn mặt nhợt nhat, ánh mắt đượm buồn, vô hồn. Mái tóc đen chấm vai đã hơi rối, quần áo hơi lộn xộn, trông thật thê thảm. Nhìn thấy mình như vậy, TN giật mình hoảng hốt rồi bỗng dưng phá ra cười như điên. Từ khi nào cô trở nên te tua như vậy? Một TN xinh đẹp, tự tin và kiêu hãnh đâu rồi? Một TN không sợ trời, không sợ đất càng không quan tâm đến đàn ông đâu rồi? Nhớ lại mình từ khi trở thành một thiếu nữ, bên cạnh lũ lượt ong bướm vây quanh, cô luôn tự hào với bề ngoài và súc hút của mình. Vậy mà bây giờ chỉ vì những lời nói vô cảm của một kẻ không coi trọng mình mà sa sút đến như vậy ư? Thật nực cười. Đúng là trên đời này bất cứ thứ gì luôn có nhược điểm và giới hạn của nó, con người cũng vậy, và cô không phải ngoại lệ. Nhìn đâu đâu cũng có đôi có cặp, TN lại cười nhạo mình. Cô đã bao giờ phải cô đơn hay chán chường trong ngày Valentine? Những kẻ theo đuổi lấy lòng cô không đếm xuể. Hôm nay cũng không ngoại lệ…Chỉ là bỗng dưng TN phát hiện ra mình chán ghét loại trò chơi rẻ tiền này, vì vậy đã thẳng thừng từ chối tất cả lũ đó. Bây gờ cô mới thấy việc mình lựa chọn ra ngoài chơi một mình vào ngày này là sai lầm thảm hại. Bây giờ cô mới biết cảm giác cô độc và lạnh giá của những người độc thân vào ngày này, bởi cô cũng đang là một thành viên trong số đó.
TN cười cay đắng, ngước mắt lên nhìn bầu trời tịch mịch trên cao, màn đêm lạnh giá bao vây lấy trái tim mong manh của cô. Những ánh đèn vàng hai bên đường không đủ để sưởi ấm sự cô đơn và lạnh lẽo trong lòng cô bây giờ. TN cười buồn rồi chậm chạp nhấn chìm bản thân mình vào bóng đêm trước mặt.
Trong không gian rộng lớn và thoáng đãng bên hồ Tây, những đôi trai gái đứng sát bên nhau nắm tay hay ôm ấp xem bắn pháo hoa.
Khoảnh khắc trên bầu trời đen kịt bừng sáng những bông pháo hoa hình trái tim rực rỡ đủ màu sắc, từng cặp đôi hạnh phúc ngắm nhìn rồi trao cho nhau những lời yêu thương và những cái hôn say đắm, bày tỏ tình yêu của mình với người yêu.
Gần đó, tại một nơi thú hút sự chú ý nhất, giữa khoảng đất rộng bên bờ hồ đang diễn ra màn cầu hôn lãng mạn. Mọi người xúm lại đông đảo, quây thành hình tròn bao quanh một đôi uyên ương để chứng nhân cho tình yêu của họ. Người con trai với khuôn mặt tuấn tú, vóc dáng cao to trong chiếc áo phông giản dị và quần jean mài đang cầm một bó hoa hồng đỏ thắm đứng trước mặt người yêu. Ánh mắt cháy bỏng, say đắm nhìn chằm chằm cô gái bé nhỏ trước mặt. Sau đó trước sự chứng kiến của mọi người, cộng thêm sự tôn nghiêm và chân thành nhất của mình, anh từ từ hạ một gối, quỳ xuống trước mặt người yêu, hai tay trang trọng dâng bó hoa đến trước cô gái rồi nghiêm túc nói:
- Hân, anh yêu em… Đống ý làm vợ anh nhé!
Nói xong chàng trai cười dịu dàng nhìn cô gái chờ đợi. Những lời nói hết sức ngắn gọn và đơn giản nhưng lại chất chứa bao tình yêu và điều quan trọng nhất mà một người con gái luôn mong ước được nghe từ người yêu của mình. Điều đó khiến cho một nửa đám đông đang chứng kiến cũng phải xuýt xoa vừa khen ngợi vừa ghen tị với cô gái tên Hân kia. Thậm chí có cô còn quay sang đánh người yêu, trách móc.
Không gian bỗng yên lặng theo những câu nói chân thành và cảm động của chàng trai. Mọi người như nín thở nhìn cô gái cùng chờ đợi. Không gian cũng bị nén lại theo từng cử chỉ của cô.
Người con gái tên Hân, dáng vẻ hơi mập nhưng khuôn mặt phúng phính và chiếc răng khểnh của cô không làm cô xấu xí mà trông càng đáng yêu và có duyên. Hân đang mặc một chiếc váy vàng nhạt, chân đi đôi giày búp bê trắng và khoác chiếc áo dạ màu đen, dáng người thấp thấp, chỉ đến vai người yêu. Trông cô chẳng khác nào một cô sinh viên non nớt, dáng vẻ e thẹn như nụ hoa đang e ấp trong sương sớm. Khuôn mặt tròn tròn đỏ ửng vì xấu hổ và xúc động trước những lời tỏ tình sâu sắc của người yêu. Nụ cười mỉm dịu dàng vì trái tim xao động, rộn ràng khi được người yêu tỏ tình công khai trước đám đông. Đồng thời hai mắt to tròn lấp lánh nước thể hiện sự xúc động tột cùng của cô. Dường như mọi ánh sáng nơi đây được thắp lên từ đôi mắt có hồn của cô, niềm hạnh phúc đong đầy trong đôi mắt sáng hơn cả những bông pháo hoa trên trời kia.
Chăm chú nhìn người yêu đang quỳ trước mặt mình chờ đợi, mãi sau Hân mới đưa tay ra run run cầm lấy bó hoa, nghẹn ngào nói:
- … Em đồng ý.
Giọng nói nhẹ nhàng và êm tai của cô gái vừa dứt không gian như vỡ òa bởi sự phấn khởi của mọi người và có lẽ nó còn vang vọng hơn cả tiếng pháo hoa vừa rồi. Mọi người reo mừng, chúcphúc cho đôi bạn trẻ. Chàng trai vẫn còn cười ngây ngô một lúc mới bừng tỉnh, vội vàng đứng bật dậy, lấy chiếc nhẫn nhỏ xinh cài trên bó hoa, nâng niu bàn tay cô gái lên rồi lồng vào ngón áp út của cô. Tình cảm yêu thương và sự sung sướng vô bờ khiến chàng trai theo bản năng đưa tay người yêu lên miệng hôn vào chiếc nhẫn. Sau đó khi cô chưa kịp phản ứng đã ôm cô quay vài vòng hét lên phấn khích như một đứa trẻ nhận được món quà ưa thích nhất. Mọi người cảm động, vỗ tay cổ vũ, yêu cầu hai người hôn nhau. Do vậy trước sự ngượng ngùng của cô gái và sự chứng kiến của tất cả, chàng trai cúi xuống trao cho cô một nụ hôn nồng nàn và thắm thiết.
Cách đó không xa, trong bóng tối cô đơn và lạnh lẽo có hai người đang dõi mắt nhìn khung cảnh hạnh phúc của đôi uyên ương. Họ đứng đối diện nhau nhưng lại không nhìn thấy đối phương bởi bóng tối hay bởi chính trái tim họ vẫn chưa thể nhìn thấy nhau? Cô gái dựa vào một gốc cây cổ thụ, hai tay ôm trước ngực, ánh mắt vui vẻ kèm theo chút cô đơn từ xa chúc phúc cho hai người bạn của mình. Thì ra cảm giác nhìn người khác hạnh phúc là vậy. Cô gái cười cười nhìn bọn họ rồi quay đi.
Chàng trai đối diện, đứng gần một chiếc ghế đá nhưng không ngồi xuống, tay phải đặt trên thành ghế lạnh lẽo, cứng rắn khẽ nắm chặt lại. Khuôn mặt điển trai, nho nhã nở nụ cười nhẹ, nhìn hai người phía xa thầm chúc mừng. Sự cô đơn in đầy trên đôi vai rộng và dáng người cao lớn của anh. Trên người cũng chỉ là chiếc áo phông và quần jean giản dị gần giống anh chàng kia nhưng bọn họ lại trái ngược nhau cả về cảm xúc lẫn tình trạng. Ngắm nhìn dôi bạn trẻ một lúc sau đó anh cũng dứt khoát quay người, bước về hướng ngược lại.
Hai người cùng quay đi nhưng mỗi người bước một ngả. Trên con đường rộng lớn in rõ hai cái bóng cô đơn, lẻ loi như nhau nhưng lại là hai đường thẳng cách biệt, không có điểm giao nhau, mặc dù tâm trạng của họ lúc này gần như trùng khớp. Có lẽ số phận chưa đến với họ, hai đường thẳng có thể giao nhau hay không vẫn còn là một điều bí ẩn. Vì vậy hai người đành trải qua một mùa Valetine cô đơn và quạnh quẽ, buồn bã ngắm nhìn những người khác hạnh phúc bên nhau
Chap 30: Cuộc viếng thăm đột xuất của “Bà Hoàng”...
« Trước1...119120121122123...134Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ