Insane
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Sự Nhầm Lẫn Diệu Kỳ Full Online

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Bất chợt một tia sáng nổi bật chiếu vào mắt, NT nhìn xuống đất cách xe lăn khoảng mười bước chân có cái gì đó lấp lánh dưới ánh nắng. Nó kéo dài ra xa như một dải lụa thần kì nối liền đến thế giới kỳ ảo, huyền bí, nhờ ánh nắng mặt trời để tỏa sáng. Cô có cảm giác trước mắt mình là con đường ánh sáng, nơi dẫn đến xứ sở thần tiên, chợt hiếu kì muốn đi theo thứ phát sáng dưới mặt đất này.
Đang không biết làm thế nào để lăn bánh xe đi thì Hương ở đâu bỗng xuất hiện, NT như nhìn thấy cứu binh hỏi:
- Em vừa đi đâu vậy?
- Ừm…Em đi xem mọi chuyện ổn thảo chưa. – Hương cười bí ẩn nhìn NT. Nhưng cô không để ý nhiều, chỉ tay xuống đất nói:
- Dưới đất có thứ gì phát sáng, chúng ta đi theo nó xem sao.
Hương liền gật đầu, đi ra đằng sau NT. Dù sao cũng là người mình thích nhờ cậy. Đã không có duyên vậy thì giúp họ bên nhau cũng vui vẻ rồi. Hương thở dài nắm lấy hai bên xe đẩy đi.
Lần theo vệt sáng dưới đất, dẫn ra đằng sau ngôi nhà, hai người đi đến một khoảng sân rộng. Ánh mắt NT thủy chung nhìn theo những hạt lấp lánh đó, bỗng cảm thấy nơi đây sáng bừng lên, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn. Đập vào mắt cô là một cảnh tượng vô cùng lãng mạn và lung linh nhưng lại khiến cô hoảng hốt, mở to mắt, miệng há to hết cỡ không tin nổi.
Trước mặt là một khoảng sân rộng, NT nhận ra đây là sân chơi thể thao của các bác sĩ vào buổi chiều, khi họ muốn thư giãn… Nhưng hiện giờ nó hoàn toàn khác biệt. Những cây xanh xung quanh sân đều được trang trí bằng dây kim tuyến màu vàng nhờ nắng đang tỏa sáng lung linh. Cơn gió nhẹ nhàng làm chúng bay bay, nghiêng nghiêng sang một bên. Dường như mọi tia nắng đều tập trung về đây khiến không gian sáng bừng, lung linh mờ ảo, tựa như trong cung điện của thiên thần ánh sáng. Đặc biệt là ở giữa sân, đó chính là điểm tụ của mọi thứ, nổi bật nhất. Chiếc đàn dương cầm màu đen tuyền bóng loáng soi rõ một người đàn ông mặc vest đen lịch lãm quen thuộc ngồi đằng sau. Trên mặt là nụ cười quyến rũ nhất thế gian, ánh mắt tràn đầy ý cười âu yếm nhìn NT đang ngồi trên xe lăn cách anh khoảng năm mét.
Người đàn ông đó đưa mắt nhìn phía sau NT. Hương hiểu ý liền đẩy cô trong trạng thái bàng hoàng, bất động đến gần anh hơn nữa. Lúc này NT mới có thể mở mắt nhìn rõ người đàn ông tuấn tú trước mặt. Không còn là sự lạnh lùng thâm trầm hay bỡn cợt hàng ngày mà chỉ có sự nghiêm túc, phong nhã rất đàn ông và lịch thiệp. Xung quanh MV là những chậu hoa violet khiến anh thoáng ẩn hiện trong màu tím đẹp đẽ, mơ hồ vừa xa vừa gần như một huyền thoại hoàn mỹ, khó ai có thể chạm đến. Ngăn cách giữa hai người chính là một ông mặt trời đang tỏa ra những tia sáng lung linh trên mặt đất. Những hạt kim tuyến đủ sắc màu đang lấp lánh dưới ánh nắng. NT đưa đôi mắt mở to không dám tin nhìn MV như muốn hỏi. Ngược lại anh chỉ cười nhìn cô âm thầm xác nhận. Điều đó khiến cho NT xúc động đưa tay lên bịt chặt miệng.
GIữa cô và anh là những tia nắng mặt trời, vậy không phải là AD sao? Điều đó có ý nghĩa gì? Anh muốn nói AD là chứng nhân và là cầu nối của hai người? Anh muốn nói rằng anh và cô bên nhau mới bao bọc được AD trọn vẹn?
NT đang chìm đắm với ý nghĩa của ông mặt trời trước mặt thì bên tai đã nghe thấy tiếng đàn du dương. Ngước mắt lên nhìn là hình ảnh đôi tay to lớn đầy mạnh mẽ hàng ngày của MV đang lướt nhẹ nhàng, êm dịu trên những phím đàn đen trắng, tạo nên âm điệu mượt mà, sâu lắng và thấm đẫm yêu thương.
MV đưa mắt nhìn NT đầy say đắm và chân thành rồi cất lời ca:
Chẳng cần điều gì hơn đâu.
Chỉ cần được ở bên nhau
Sẽ chia quan tâm mỗi ngày.
Cảm ơn tình yêu, em đã cho anh
Bên em anh thấy bình yên.
Không lo toan muộn phiền
Hạnh phúc thật nhiều.
Từ khi anh gặp được em
Dù rằng giờ mình xa nhau, nhưng lòng nguyện thề mai sau
Bên nhau yêu nhau suốt đời, người yêu của anh em hãy vui lên
Nơi đây anh nhớ nhiều hơn, nhớ phút đần gặp
Đến khi ta thuộc về nhau
Cần một vòng tay ấm áp, bên anh sẻ chia nỗi buồn
Cần một nụ hôn nồng ấm, hờn ghen lo lắng quan tâm
Anh đã từng cô đơn, và sống không chút niềm tin
Khi gặp được em, anh như là một người mới
Giờ này thì anh đã biết, ta yêu nhau yêu như thế nào
Một lần gặp gỡ hanh phúc, nên anh chỉ muốn em vui
Mong được gần em thôi, thời gian như đứng yên lại
Nắm tay anh chặt em nhé, và nói em biết một điều
Suốt cuộc đời anh mãi yêu mình em
Từng lời hát vang lên như tiếng lòng của MV gửi gắm đến người bé nhỏ của anh. NT ngơ ngẩn lắng nghe. Mười ngón tay lướt êm như tơ, điêu luyện trên từng phím đàn, tạo ra âm thanh thánh thót, dạt dào, mang theo trái tim và tình cảm của người đánh. Cô im lặng ngắm nhìn khuôn mặt MV trong nắng mới. Những đường nét gợi cảm, góc cạnh đầy nam tính: chiếc mũi cao, thẳng nằm cân đối chính giữa, bên dưới là đôi môi hơi mỏng đang thoát ra những lời ca ý nghĩa bằng giong hát trầm ấm, dịu dàng. Vầng trán cao, rộng chứng tỏ sự thông minh và bản lĩnh. Đôi mắt to, sắc bén dào dạt cảm xúc. Có người đã nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, vì vậy giờ phút này chỉ cần nhìn vào mắt MV là NT cảm thấy trái tim mình rộn ràng, xao xuyến bởi cô nhìn thấy tình yêu chân thành và sâu đậm trong đó. Mái tóc ngắn, đen nhánh phản chiếu ánh sáng càng tôn thêm vẻ tuấn tú của anh. Ngay lúc này, MV chính là một chàng hoàng tử trong chuyện cổ tích vừa bước ra. Những tia nắng nhảy nhót trên khuôn mặt rạng ngời của anh, chiếu rõ từng sợi lông tơ óng ả khiến NT hình dung anh với Edward trong “chạng vạng” và nhìn lại bản thân mình cũng có vẻ giống Bella về những thương tích trên người…còn vẻ đẹp thì cô không có đủ tự tin đến vậy. NT mỉm cười khi nghĩ đến điều đó. Dường như không gian nơi đây là thiên đường của riêng hai người, không ai có thể chạm đến.
***
Những nốt nhạc cuối cùng vang lên trong không gian yên tĩnh. MV kết thúc bài hát, để tay mình lên mặt đàn nhìn NT chăm chú. NT cũng nhìn lại anh như vậy. Hai người yên lặng nhìn nhau đến cả phút để lắng đọng mọi cảm xúc và dần dần dâng lên những ngọn sóng tình mạnh mẽ nhất trong sâu thẳm trái tim. Dường như lưu luyến, không muốn vuột mất phút giây tuyệt đẹp này.
Mãi sau MV mới nhẹ nhàng bước đến trước mặt NT, khom người ngối xuống, một đầu gối chạm nhẹ xuống đất, đối diện với ánh mắt xúc động của cô. Đưa tay lên ôm chọn hai má phấn hồng gần ngay trước mặt, anh cười dịu dàng hỏi:
- Anh chuẩn bị tất cả đấy, em có thích không?
NT nhìn sâu vào MV với ánh mắt khó tin, khàn giọng hỏi:
- Anh biết chơi piano sao?
- Ừm, hồi nhỏ có được học. Em thấy anh chơi được không? – MV gật đầu, âu yếm hỏi.
- Được…Anh hát cũng …rất hay. – NT ngại ngùng khen ngợi, mặt hơi đỏ lên.
Lần đầu tiên được người con gái mình yêu khen ngợi, MV rất vui, cường rạng rỡ với NT khiến cô có cảm giác lóa mắt, tim đập thình thịch, vội vàng quay đi để bảo vệ trái tim nhỏ bé, yếu ớt của mình. Càng nghĩ cô càng thấy anh giống Edward, không kịp ngăn lại, NT đã thốt lên:
- Trông anh rất giống Edward.
Nói xong biết mình lỡ lời đã quá muộn, NT ngượng ngùng cúi gằm mặt xuống như con đà điểu, muốn vùi đầu mình bụng luôn.
Nhìn vẻ mặt e thẹn của người yêu, MV đưa tay nâng chiếc cằm thon gọn của NT lên khiến cô đối diện với anh, cười tươi đáp:
- Vậy em chính là Bella.
- Tôi chỉ là Bella với những vết thương này thôi…Còn vẻ đẹp thì…thua xa. – NT nhăn mặt nhìn cánh tay và chân đang bị bó bột cứng nhắc của mình....
« Trước1...116117118119120...134Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ