↓↓ Đọc Truyện XuXu Đừng Khóc!!! Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
tôi nghe tiếng gọi quen thuộc của người mà tôi luôn mong đợi,
Đu Đu.
cậu ấy đang ngồi trên xe đạp,
mặc áo thun đồng phục trường Gia Định, dừng cách chiếc xe máy của Long
khoảng vài bước.
“AH!! ĐU ĐU~~!!!!”
tôi quay ra kêu tên Đu Đu 1 cách sung sướng ^-^
định chạy tới chỗ cậu ấy để về nhà,
nhưng tay Lãm vẫn giữ chặt ko buông ra.
Hơ…
từ chỗ đối mặt với nhau, Lãm và Long quay lại cùng nhìn về Đu Đu,
bên cạnh 1 con Xu Xu đang bị ép giữa 2 người,
buông tớ ra…
tôi nhìn Đu Đu cầu cứu.
và cậu ấy, như mọi lần, ko bao giờ bỏ mặc tôi,
nhấc đầu xe đạp lên lề, Đu Đu đạp tới chỗ 3 chúng tôi đang đứng cùng nhau.
“eh, tụi bây làm gì Xu Xu vậy?”
vừa dứt lời, Đu Đu phóng xuống và tiến lại,
tôi cố thóat khỏi 2 anh bạn L, cùng lúc,
Đu Đu kéo tôi ra theo.
“2 tên con trai ăn hiếp 1 đứa con gái yếu đuối, ko mắc cỡ hả?”
có điều này, mọi người cần phải biết, khi mà Đu Đu đối đầu với ai,
cậu ấy cực kỳ xấu tính và bạo lực
đừng nói là 2L Karate, cho dù có…4L cũng chưa chắc thắng nổi Đu Đu.
mà câu nói của Đu Đu vừa rồi,
có vẻ “giang hồ” và giọng điệu thách thức,
như xóc óc 2 anh bạn kia.
tôi bắt đầu thấy sợ thêm hơn…
“thôi, mình về đi, Đu Đu!”
“bọn nó ăn hiếp cậu, sao bỏ qua được???”
mặc cho tôi cố nài nỉ và lôi cậu ấy về,
Đu Đu như đổ bê tông ở
Chương 21:
“mày là thằng nào thế? học Gia Định à? bộ muốn kiếm ch…”
Long ngẩng mặt bước tớinói giọng kẻ cả,
như phong cách thường nhật của chính cậu…
phew,…
trước khi Long tạo ra cuộc xung đột khủng khiếp,
Lãm đã chặn cậu ấy lại, hạ giọng…
“nó là bạn thân của Xuân, bỏ đi.”
“gì hả?”
phớt lờ vẻ hung hăng lẫn ngơ ngác của Long,
Lãm cứ lầm lì kéo cậu ấy ra chiếc xe máy và ngồi vào yên trước,
cau mặt bảo Long lên yên sau.
tôi tranh thủ kêu Đu Đu cũng về thôi,
chuyện này coi như đã kết thúc…whew…
chần chừ 1 hồi, rồi Đu Đu cũng chịu quay lại dắt xe đạp đi.
thanks god…
…
“tớ cứ nghĩ cậu sẽ ko đến. cậu nghe mẹ nhắn lại hả?”
“uh.”
“Chủ nhật cậu đi đâu vậy? đi làm à?”
“ko…mà cậu cũng vào trường chi vậy? lại còn bị 2 tên đó ăn hiếp!”
“tớ tham gia hội thi…mà họ ko phải ăn hiếp tớ đâu…họ thi chung nhóm với tớ mà”
“oh…cũng tham gia hội thi sao?”
“uh…nhưng “cũng” là ý gì??”
Đu Đu ko đáp, chỉ im thinh tiếp tục đạp xe,
1 lúc sau, cậu ấy hỏi khẽ…
“…hôm nay vẫn bỏ cậu xuống chỗ ngã ba chứ gì?”
…
tôi thở dài, buồn thiu. tôi muốn Đu Đu đưa về tới nhà luôn cơ,
đi bộ vừa mỏi chân, vừa nắng…
nhưng mà mẹ…biết làm sao được.
“EH! XU XU!”
đúng lúc tôi vừa xuống khỏi xe Đu Đu,
tôi nghe tiếng chị Huyền gọi từ xa…
chị ây chắc vừa đi sinh họat CLB trong trường ĐH về.
“oh, chị chở em về với!”
“ok!”
tôi lên xe chị và vẫy tay chào Đu Đu,
cậu ấy cũng vẫy tay đáp lại và đứng nhìn tôi đi trước…
tôi ngoáy cổ lại mãi cho đến khi chị Huyền rẽ phải,
mới thôi…
“chị đừng nói mẹ là Đu Đu chở em về nha!”
“biết rồi. nhưng em thích đi với nó lắm hả?”
“dạ…em chỉ thích đi với Đu Đu hà ^-^”
“chắc em yêu nó rồi !?”
“yêu?? yêu như trên phim á? em cũng hổng bít!”
“đồ con nít…”
…T_T
thì ai bảo lớn hồi nào đâu…
nếu mà yêu nghĩa là thấy cần, muốn gặp, thấy vui khi ở bên
thì chắc là tôi “yêu” Đu Đu thiệt…
mắc cỡ quá. ò_ó
thôi dẹp chuyện này đi! >_<
…
kể từ sau buổi thi hôm đó,
tôi trở nên…nổi tiếng hơn, nhiều người gặp tôi,
hay xì xầm bàn tán “cái bạn này thi chung nhóm với 2L nè”
hoặc là “nghe đâu là Xu Xu của thằng Long”
…+_+…
“Xu Xu của thằng Long” là thế nào?
…
hôm thứ ba, Long đòi đổi chỗ với Hương Kim.
cô giáo cũng đồng ý vì lý do của Long là,
“em cao che mất bảng của bạn Xuân!”
…
thế là tôi ngồi cạnh Long, càng dễ dàng hơn để…
bị cậu ta làm phiền và…bắt nạt.
hic hic.
giờ nghỉ giữa tiết
“tên Gia Định đó là bạn thân của Xu à?”
“ko phải “Tên Gia Định”, cậu ấy là Đường, Khánh Đường.”
“tôi mặc kệ nó tên gì…trả lời câu hỏi của tôi đi.”
“uh…bạn thân…”
“Xu có thích nó ko?”
“có…thích…”
“KHÔNG ĐƯỢCCC!!!!!!!!!”
O_o O_*
ko được? sao ko được?
tôi chẳng hiểu gì nên mặt cứ ngáo ra.@_@
Long la lớn tiếng khiến cả đám bạn xung quanh quay sang nhìn…
“tôi ko cho Xu thích nó! You are mine!”
you are mine?
nghĩa là “bạn là của tôi” – àh,,
“Xu Xu của thằng Long” từ đây mà ra nè,
nhưng “của” là “của” làm sao, tôi có phải đồ vật đâu chứ!
…
“đồ điên”
rất ít khi tôi dám mắng ai như vậy,
từ hồi nhỏ tới lớn, tôi chỉ buột miệng nói câu đó
khi bản thân hết chịu nổi…
Long chồm qua định…làm gì đó nhưng may mắn đúng lúc
thầy dạy Vật Lý bước vào, nên cậu ấy rụt lại,
mắt vẫn liếc nhìn tôi đầy cảnh cáo.
Chương 22:
đến lúc ra về, cậu ấy vẫn ko “hành động” gì thêm,
ngoại trừ việc giật tập tôi ghi lên lề trên dòng chữ
“You are mine”, ặc ặc…, làm tôi phải lấy gôm xóa đi.
…
quan hệ của Lãm và Long hình như ko có gì thay đổi,
cho dù bữa trước súyt chút họ đã cãi nhau…
thậm chí có thể đánh nhau.
họ vẫn đi chung với nhau suốt, cười đùa,
và còn hùa nhau chọc mấy em lớp 10 nữa…
buổi chiều thứ 6 sau khi học xong môn thể dục,
Long bảo chúng tôi phải ở lại luyện chạy tiếp…ặc ặc…
sau khoảng 30phút hì hục chạy điền kinh,
Long lại khùng lên đòi tập văn nghệ…
“kỳ này thì phải hát đàng hoàng, ko chơi dzui như lần truớc được.”
“rồi sao?”
“tao và Xu hát, mày đàn!”
“ơ…hát? tớ ca hát cái gì?”
“thì hát theo tôi thôi. nếu ko chịu, thì Xu lại múa nhé?”
T_T mặc dù cũng chả có năng khiếu ca kiếc gì,
tôi vẫn phải chấp nhận còn hơn là múa minh họa như hôm ấy…
Lãm suy nghĩ 1 lúc rồi lên tiếng hỏi Long.
“nhưng tập ở đâu? ở đây làm gì có đàn…?”
“nhà tao có. hay về nhà tao?”
nghe Long đề nghị, Lãm ko cho ý kiến mà nhìn qua tôi,
tôi dĩ nhiên ko muốn theo họ về nhà
của 1 tên con trai chút nào.
“thôi…tớ ko đi.”
“vậy nhà Xuân có đàn ko?”
đàn à? hình như ba có 1 cây ghita thùng, treo chỗ ngòai phòng ông nội,
mà treo thế thôi chứ lâu rồi có ai đánh đâu…
hồi nhỏ tôi có ngồi nghe ba chơi đàn 1 vài lần,
lúc 7-8 tuổi gì đó, cũng thích lắm…
vừa thấy tôi gật đầu, Long liền bảo hãy về nhà tôi.
Lãm cũng đồng ý, họ luôn như vậy, 1 kẻ ca, 1 người hát,
chỉ lâu lâu mới sừng sộ với nhau 1 lần…
“về nhà tớ á?? tớ chưa xin phép…”
“để tôi gọi về xin cho!”
nói rồi Long lấy cellphone ra bấm bấm, ack ack…
chắc là gọi về nhà tôi rồi,
mà nếu gặp ông nội, chắc là ông sẽ ko cho ^-^
ông thường ko thích trò ca hát ồn ào mà!
“thưa bác, cháu là bạn Xu Xu! chúng cháu về nhà bác tập văn nghệ được ko ạh?…được ạ?…dạ, cảm ơn bác…dạ, cháu đưa Xuân về liền…dạ…chào bác!!”
cúp và mỉm cười.
vậy là hắn đã gặp ngay mẹ tôi…
…
khi chúng tôi ra cổng trường, xe búyt cũng vừa đến trạm
vì thế tôi chạy nhanh leo lên xe
trước khi Long kịp túm tôi lại
liền sau tôi, Lãm cũng bước lên…
tiếng Long còn gọi to phía dưới,
“eh…còn tao??”
…
nhà hôm nay chỉ có mẹ và ông nội,
chị Huyền đi đâu đó rồi, ba thì đi làm chưa về…
Lãm gọi điện thoại chỉ đường cho Long,
khỏang 5 phút thì cậu ta tới, mặt như Bao thanh thiên,...