Lamborghini Huracán LP 610-4 t
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Du Học Liên Xô Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Buồn mà với cả T viết hay quá L ko chịu nổi
- Người ta viết cảm xuc thật mà
- Uh xúc động quá chảy cả nước mũi
- Eo ôi kinh quá đấy Có cần thiết phải như thế ko
- Xúc động thế còn gì nữa
- Mà khóc thật ah
- Đua thui nam nhi đại trượng phu thế này sao khóc được. Chỉ cảm giác buồn buồn vì phải xa T thôi.
- Uh rồi bên đó L sẽ có bạn bè sẽ vui hơn mà. Nhớ tới T thỉnh thoảng gọi điện nc là T vui rồi. Đừng quên T nhé! – T nói với giọng buồn ko lời nào tả xiết…
- L có quên T đâu mà cứ lo thế. Vẫn nhớ đến T và gọi về cho T đấy thôi
- T chỉ cần trong 1 góc nhỏ trái tim L có T là được còn L thích yêu em nào thì yêu T ko quan tâm vì T biết là L sang đó kiểu gì rồi cũng sẽ có người yêu. Ko sớm hay muộn. Giá như mà L ko đi thì…
- L hiểu mà. T cũng phải để dành 1 phần cho L đó. Thế mới công bằng!
- Biết rùi mà thôi ko nc này nữa. Bên đó lạnh chưa L
- Sáng và tối là lạnh rồi. Khoác áo khoác mỏng được rồi
- Mùa thu chắc đẹp lắm nhỉ
- Uh thu lá vàng đẹp mà hihi
- Thế L đi học bằng xe bus à
- Đi bằng xe bus rồi đi tàu điện ngầm. Vào tới trường thì đi bộ hoặc đi bus cũng được nhưng L đi bus vì nhà L học hơi xa bến tàu điện ngầm
- Trương to vậy à
- Uh trường to mà đi bộ mỏi chân
- Mà bên đó người ta đi xe máy ko
- Có mà L nhìn thấy có 1 lần. Người ta toàn đi ô tô thôi
- Vậy à
- Mà thẻ gọi điện sắp hết tiền rôi. Lơ mua rồi hôm khác gọi điện cho T sau nhé!
- Uh L giữ gìn sức khỏe nhé! bb L
- Bb T
Chẳng biết thế nào nhỉ h mối quan hệ giứa tôi và T thành mối quan hệ mập mờ ko rõ ràng. Thôi thì cứ quan tâm, nhớ đến nhau là vui rồi. Xa xôi vậy ai trách ai…
Gọi xong cho T tôi gọi cho Nina
- Anh đây
- Anh gọi cho ai mà máy bàn bận suốt thế, cả dd gọi cũng ko nghe
- Anh gọi về VN chút ý mà
- Chắc lại gọi cho chị hôm nọ nhắn tin chứ gì
- Ko anh gọi cho ba anh
- Thế à sao nói chuyện lâu thế mà vụ hôm trước em vẫn chưa quên đâu nhé Anh cứ cẩn thận!
- Ah uh thì ba hỏi mới cả dặn mấy thứ mà em nấu cơm chưa
- Em nấu rồi
- Gọi anh nói gì à sao h ko thấy nói gì hihi
- Ko em gọi hỏi anh về nhà chưa thôi
- Anh về lâu rùi mà
- Bố mẹ em chưa về à
- Chưa anh ạ chắc cúng sắp về
- Thôi anh đi tắm nhé có gì tối nt với em
- Vầng
Tối ăn uống xong ngồi xem qua bài vở và up nhạc ti rồi lên giường nằm nt với Nina còn ngủ sớm để đi học.
Từ nhà đi tới trường cũng phải mất 1 tiếng. Mà hôm nay dậy sớm nên sáng ra khỏi nhà sớm hơn. Thử đi bộ từ nhà lên Metro rồi từ Metro đi bộ vào trường xem mất thời gian bao lâu. Cơ mà có 1 vấn đề là buổi sáng đi làm khá đông nên là đi metro chen lấn xô đẩy cứ gọi là như đi chảy hội chùa Hương ý mấy thím. Đứng trong met không bám mà sợ ngã vì toàn người là người. Hay cái là thỉnh thoảng đứng cạnh gái xinh sướng vãi. Hàng họ nó cứ đập lung cả và người mình. Chạm tới đâu biết tới đấy. Khổ thế đấy! Có những hôm trước sau toàn gái. Cảm giác thế nào thì các thím tự hiểu. Kiềm chế lắm đấy chứ cứ cọ sát hết vào thì có sư cũng ko chịu nổi. Toàn sôi thịt là nhiều thỉnh thoàng vẫn có mình dây cây cảnh. Ngày nào đi học cũng vậy… Nhất là những lúc tàu vào ga hay rời ga. Đứng cứ nghiêng ngả. Met bên này nửa chìm nửa nổi nên vừa đi vừa ngắm cảnh cũng khá thú vị!
Lên khỏi met đi bộ vào trường phải đi qua 1 rừng cây nhỏ. Được cái thấy mọi người đi bộ khá đông và đi nhanh nữa. Tốc độ gấp đôi người bình thường. Thử đi giống họ 1 lúc thì ko theo được. Mà đi thế này khác gì tập thể dục ngay. Hỏi sao mấy em học sinh sinh viên eo thon dáng đẹp còn lúc chồng con rồi lại khác.
Chap 31:
Nhìn mọi người đi cảm giác nhịp sống buổi sáng của người ta kha nhanh. Về sau mới biết là họ đi nhanh vậy đơn giản vì ko muốn muộn giờ. Hẹn hò thì luôn đúng giờ, nếu đến muộn thì người ta luôn báo trước. Khác hẳn với Việt Nam. Cao su thần chưởng. Bên này là xã hội văn minh lịch sự nó khác hẳn. Như vứt rác chẳng hạn. Họ luôn vứt vào thùng rác, ko có thùng rác là họ hoặc đút vào túi hoặc cầm tay tới chỗ có thùng rác mới vứt. Câu xin lỗi và cảm ơn luôn là cửa miệng. Nếu bạn là người sống luôn để ý một chút đến dân bản địa sống thế nào thì sẽ hòa nhập rất nhanh còn những ai ko để ý mấy cái nhỏ nhỏ thì sẽ cảm thấy khó hòa nhập. Cái này cũng từ suy nghĩ của từng người. Nhưng ở đâu thì bạn nên theo phong tục ở đó. Có quy luật chung là không hòa đồng thì tự mình sẽ tách rời hoặc tự đào thài. Còn bất kỳ ở đâu cũng có mặt tốt và xấu. Nhìn về mặt nào là lựa chọn của bạn giống như suy nghĩ tích cực và suy nghĩ tiêu cực vậy.
Mà ở đây người ta khá thân thiện, tất nhiên cũng có người này người kia. Đặc biệt những cụ già thời Liên Xô thì thật sự là tốt. Cạnh nhà tôi là nhà một bà cụ sống với đứa cháu. Bà già 90 tuổi rồi. Nhà xưa được ai đó cho lọ cao sao vàng mà giữ dùng bao nhiêu năm. Hôm cho bà hộp cao sao vàng và hộp dầu gió bà thích lắm. Bà luôn là người nhận cho nhà tôi giấy thanh toán tiền điện, nước, ga… Mà nhà ở bên đó cũng sướng mùa đông thì ấm còn mùa hè thì mát, điện đóm, nước sạch rồi ga dùng ko lo hết. Nước nóng thì có gần như quanh năm trừ thời gian bảo trì đường ống. Riêng ga thì ko có dùng bình như Việt Nam mà có ống đi tận ra bếp. Chỉ cần câu vào là dùng tẹt. Thế mới có chuyện ninh xương dùng ga hoặc điện. Tôi toàn ninh xương làm nước dùng cho phở hay canh, có hôm nấu mì spageti. Sàng bên này tôi biết nấu khá nhiều món cả Tây lẫn ta.
Nhắc tới thịt cá nói luôn là hơn đứt Việt Nam. Đầu tiên là không có thịt tăng trọng. Thịt bán cả tảng bò, lợn nhìn họ mời mà kinh. Toàn đồ thui. Người ta còn bán mỡ tảng về làm mỡ muối ăn với bánh mì. Nhìn mấy bà bán thịt cá béo múp míp. Ở đây họ ko ăn nội tạng. Gần nhà tôi có chợ thức ăn và chợ bán buôn khá to. Ra mua thì tim là nội tạng duy nhất tôi nhìn thấy. Sau này thây thêm 1 món là giò lấy dạ dày làm vỏ. Còn gà thì bán ngoài chợ ko bao giờ bán cả đầu. Cá ăn ngon tôi toàn mua về kho với củ cải với thịt ba chỉ. Cả nồi kho ăn củ cải là ngon nhất! Bên đó có một món làm từ dạ dày cá tôi rất thích. Gọi là dạ dày ca Xôm. Một con cá phải vào chục kg. Ăn ngon như xách bò. Ở Hà Nội trên An Dương có mà chưa có lúc nào ăn thử xem
Đi bộ vào tới khoa quốc tế nới tôi học mất 15 phút. Đường đi hơi lòng vòng chút. Hết di lên rồi lại đi xuống. Đi qua cái thư viện trường khá to chắc cớ nó to phải gần bằng tòa nhà quốc hội Việt Nam. Gần đó là cái sân nơi diễn ra các hoạt động tập thể của trường. Một điều lạ là trong trường cũng có cây ăn quả như táo, lê, nho, mận, mơ… nhất là chố công viên của trường. Mới nhìn thôi mà trong đầu đã bật ra cái ý nghĩ xấu xa là ngon thế này thì phải làm tí. Đúng mình là người Việt Nam!
Tới nơi thì mới thấy bác bảo vệ tới. Tôi nhìn bác cười mà ông ko cho qua. Bắt phải chình cái thẻ sinh viên ra mới cho vào. Ngồi ghế ở sảnh chút vì mới có vài người tới. Khoa tôi học khá rông. Có 1 sảnh lớn và 10 phòng học. Ở sảnh có quốc kỳ của các nước có sinh viên học, tất nhiên là có lá cờ Việt Nam. Ngoài ra còn có 1 tầng hầm nữa.
Lớp tôi là lớp số 1. Đầu tiên là 2 anh bạn người Phi Châu tới. Ko có ý gì chê mà cái mùi cữ là lạ kiểu gì được cái tính khá tốt. Cậu lớn tuổi hơn tên C còn ku nhỏ tên Y.
C – Chào L. Mày thế nào? – Bắt tay cái
em – Chào C. Tao ổn. Mày tn?
C – Tao bình thường
Y – Lờ Lờ Mày thế nào? – Bắt tay nó cái. Ku Y gọi em như thế trong suốt năm đầu nó học cùng em. Ôbama nó chứ nghe chuối vồn.
em – Tao ổn mày thì sao?
Y – Tao ổn.
Mấy bạn Phi Châu nói tiếng Anh như tiếng mẹ đẻ nên giao tiếp cũng tiện. Lát sau thì cô giáo rồi mọi người cùng tới. Mấy anh bạn Thổ đến thì tia gái nhanh ko ai bằng. Mấy bạn Iran thì điềm đạm hơn mà có 1 thằng thích cô giáo hay sao mà học dự bị 2 năm rồi… Công nhận là cô giáo cũng xinh thât. Có mỗi bạn Tàu là cứ lừ lừ như tàu điện. Mà học lớp hợp chủng quốc thế này cũng hay. Sau này mỗi thứ tiếng tôi biết vài từ. Mie nhà nó bọn thổ thì Toàn dạy mình chửi bậy. Tới h vẫn còn nhớ. 2 thằng bạn phi châu điềm đạm hơn là viết hẳn mẫy câu chửi ra giấy… Tàu khựa thì cũng dậy tôi được hẳn 1 từ chửi. Tôi cũng dạy lại chúng nó gọi là đáp lễ mà cũng giúp phần đưa tiếng Việt vươn xa hơn thế giới. Thời gian đầu học toàn sử dụng tiếng Anh và ngôn ngữ cơ thể là chính. Học chữ cái có mấy từ đọc khổ vồn ra cứ sờ xờ sừ xừ mỏi hết cả lưỡi. Rồi lại còn âm cứng mới chẳng âm mềm. Hết học rồi lài tập viết....
« Trước1...2930313233...52Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ