↓↓ Truyện Đã Nhớ...Một Cuộc Đời! Voz Full - Mr Friday
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Thế nhưng em không muốn về luôn vì còn đèo đi ăn sáng nữa… Xong lại qua shop… Em bảo vậy, chưa đến lần nào nên em cứ chỉ chỉ… Trái, phải… Đi thẳng… Dừng… Chả rõ cái shop này nằm trên đường nào chỉ nhớ cái biển có tên “Sunny”… Cửa vào bằng kính… Cũng lờ mờ đoán được ý định em kéo sang đây nên ngần ngại không muốn vô…
- Vào… Thôi anh hihi…
Dựng xe phía bên ngoài… Em kéo nó…
- Chờ chút…
Nó vờ loay hoay cái xe để kéo dài thời gian tuy biết trước sau cũng phải vào… Em thì thông minh nên hiểu… Cứ đẩy nó vô…
- Đi mau lên anh…
- Ấy… Từ từ…
- Đi…!
- Rồi…
Đẩy chiếc cửa kính trong suốt bước vào, em bỏ cái đàn xuống… Mùi quần áo mới xộc vào mũi nó, ghê chết đi được… Em thì vẫn thản nhiên cười tít mắt… Một con bé nhân viên chạy đến gần…
- Ui chao, nay mang cả trai qua đây nứa hả… Con này càng lúc càng ghê à nha… Thích chị méc Dì hông?…hihi
Chắc họ hàng gì nhà em… Nó chẳng để ý vì…ngại, lần đầu tiên vô shop quần áo… Cũng lạ lẫm tò mò nhìn xung quanh… Mặc cho em với chị kia tám về quần áo gì đó… Có vẻ hơi bất lịch sự nhỉ… Shop này rộng, hai bên đều treo la liệt quần là quần, chính giữa thì áo đủ các loại, vì đông nên áo dài tay với áo khoác vô số… Mà hay nhất là cái bóng đèn ở trên trần, chính giữa luôn, chiếu xuống kiểu như hiệu ứng gì đó… Bắt mắt hơn…
- Nè hôm nay mày làm gì qua sớm dữ vậy, còn dắt theo trai nữa…bộ hẹn được khách à?
- Đâu có đâu… Bạn trai em đó…chị thấy sao…?hihi…
- Vậy à… Mày cũng chịu có người yêu rồi, lạ nhỉ chắc có gì đặc biệt đây…?
- Phải thế chứ…hihi…
Tiếng bà chị kia cộng thêm tiếng em khúc khích cười làm nó ngại, mặt cứ quay vô nhìn quần áo… Hai tai đỏ lừ… Hix…
- Ê cu… Quay ra đây chị nhìn coi… Đến ra mắt chị bạn gái mà ru rú thế…?
- Kìa chị…
Bà nhân viên kia gọi… Tưởng cấp dưới em hóa ra là chị họ… Nó thì giật mình, lúng túng quay ra, mặt thì đỏ lừ…
- Trời ơi gì mà cúi hết cả xuống vậy nè, tóc che hết mặt rồi sao chị thấy được…?- Ngẩng mặt lên…
- Ui chao, ngon đấy… Nhưng hôm nay chị thấy cấp 3 đi học mà, mày cho em nó trốn học à Ly…?
Con mụ độc mồm độc miệng kia… Tổn thương quá hix…
- Đâu… Ảnh còn sinh trước em đó, đang học đại học mà…hihi…
- Thế hử… Nhìn mặt búng văng sữa tùm lum thế này mà cũng đại học rồi cơ à…haha…
- Vậy đó…hihi…
…
- Anh lựa đi…hihi…
Sau khi để hai người kia bu vào trêu thì nó cũng được tha phần tra hỏi, sau câu chốt…
- Bất lịch sự quá đấy nhá… Hỏi chẳng nói gì…
Xong… Luôn, giờ em đang để nó chọn quần áo…
- Thôi… Anh đủ rồi về ha…
- Không… Anh phải lấy một vài cái mới được về…
- Nhưng anh đủ rồi, không thiếu đâu… Nhà còn nhiều lắm…
- Đừng nói dối em… Em lục tủ của anh rồi… Chẳng có gì mà kêu nhiều…
- Nhưng…anh…
- Em bực lắm rồi đấy… Lựa mau lên, hôm nay sinh nhật anh em muốn tặng… Lý do thế đã được chưa…?
Em có vẻ kiên quyết lắm, thảo nào trước kia có lần thấy lục tủ quần áo mà hỏi chỉ lắc đầu… Thôi thì lấy đại cái nào về cho mau, em đã chăm sóc nó như vậy rồi còn để em tốn tiền nữa thì không hay… Bảo chọn áo chứ nó cứ lật cổ ra coi mác giá… Một cái rẻ nhất cả hàng bên dưới vì lùn mà không có cái gậy nên chỉ chọn hàng dưới thui…
- Đây… Cái này…
- Hihi… Để em xem nào…
Nó đưa, em cầm quay qua quay lại cười cười… Nhưng bỗng xụ mặt xuống…
- Cái này xấu…
- Đẹp mà…anh thấy được rồi, về ha…?
- Đẹp cái đầu anh đó… Anh đẹp ở cái này đúng không?
Em chìa cái cổ áo ra dí vào mặt nó… Tinh thế không biết @@… Công nhận chất này đểu vì sờ qua cũng biết ( Kinh nghiệm giặt đồ )… Nhưng nó rẻ… Em lườm nó, mặt như đang chuẩn bị giết người đến nơi ý… Giận mà vẫn đẹp… Nó im re luôn…
- Đứng tránh ra em chọn…!! Đòi về nữa thì coi chừng em đấy…!
Nó có cảm giác nhục nhục sao ấy… Thôi kệ chả thèm chấp con gái…@@… Em có vẻ nhập tâm lắm đi qua đi lại, rồi cầm cái gậy tự chế mà hàng quần áo nào cũng có… Nhấc một chiếc áo khoác da màu đen từ hàng thứ ba…
- Mặc vô em coi…
- Ớ…
- Tự cởi hay để em lột ra đây?
Sao lúc bình thường thì hiền như con mèo, giận thì hóa sư tử… Đến nản… Lui húi cởi áo khoác của mình ra mặc chiếc áo mới kia vô… Vì là cửa hàng quần áo nên có cái gương to hết cả người, nhìn nó cũng không đến nỗi nào chứ không muốn nói là đẹp… Trông ra dáng người lớn lắm… Thích thật…
- Trộ ôi, mình chọn có khác, đẹp dữ vậy nè…hihi…
Em gật gù bỏ gương mặt hình sự, cười tít mắt… Nó thì cứ ngượng ngùng đứng chôn chân một chỗ… Khổ =.=.
Chap Đặc Biệt 2:
A life remembered (2).
…
Đám cưới… Hôm nay là ngày vui của mọi người trong họ nhà nó, cũng như tất cả bạn bè, gia đình của cô dâu chú dể… Mà ở đây không ai xa lạ là anh Cương và chị Quỳnh… Cũng tốt nhỉ, khi một chuyện tình đẹp như tranh của hai anh chị đã kết thúc… Chỉ có điều chị Quỳnh đang mang bầu rồi… Ông anh nó ghê thật =.=… Hỏi thì bảo gia đình bên kia cấm quá nên anh mới làm vậy… Giờ cưới được nhau… Tốt thật. Nó vẫn vậy, tối đám cưới… Nhạc nhẽo hát hò, ầm ỹ hết cả lên, vẫn thui thủi một góc cắn hướng dương… Đợi nhà trai sang để đi cùng vì dù sao đây là ngày vui của anh nó, không thể lúc nào cũng làm theo ý mình được…
…
Tiếng hai nhà nói chuyện rôm rả, nó tự hiểu mình không có bạn nào nên khi qua nhà gái rồi vẫn chọn một góc khuất nhìn mấy thằng thanh liên đầu xanh đầu đỏ quay cuồng trong ánh đèn nhấp nháy, cũng không ai để ý, thằng Long lúc nãy bỏ về rồi hix… Không cần bàn chỉ một nắm hướng dương và chiếc ghế nhựa, nó cũng cảm nhận được không khí đám cưới… Bạt xanh toàn hình trái tim đề tên hai người… Nó nhìn kỹ lắm, bỗng chợt nhớ về những ngày đó… Giá như nó cũng được như thế này… Ông trời thật khéo trêu đùa con người mà… Hai vợ chồng anh chị đến gần… Anh Cương vỗ vai cười tươi trong bộ vét, chị Quỳnh e thẹn trong váy cô dâu trắng phau… Đẹp đôi quá… Nó nhoẻn miệng cười…
- Ngày vui của anh mày mà ngồi thế này à thằng kia…haha…
- hèhè… Thế làm gì đây…?
- hi… Minh ngồi không chị buồn đó… Ra với mọi người đi…
- Em có quen ai đâu chị… Dâu hehe…
Chị có vẻ ngượng ngùng… Anh vỗ vai cười khanh khách…
- Thằng này được… Haha, càng lớn càng khôn…
- Anh thì càng lớn càng ngu…haha…
- Chửi tao à mày…?
- Thôi hai anh em…hihi… Anh chị ra tiếp khách, Minh tý ra nhé…
- Vâng!
Nói vậy chứ nó cứ nhìn mông lung những chiếc đèn lồng đỏ treo với những dòng chữ chúc mừng… Theo đuổi một giấc mơ chẳng thể nào thực hiện được. Một bàn tay ai đó. Gõ nhẹ vào mái tóc dài quen thuộc rối bù.
- Ai…?
- Hù…!!
Giọng nói quen này làm nó biết là ai… Cô ta ôm cổ nó… Tính dọa đây mà…
- Hihi… Không ngờ gặp được anh ở đây.
Cô ta đi vòng ra trước nhìn nó tinh nghịch… Cái cách trang điểm và tóc tai chả giống ai… Nhưng vẫn đẹp làm nó cũng hơi bất ngờ… Đúng là cô ta, cái HN này nhỏ ghê…...