XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Cười Lên Cô Bé Của Tôi - Phần 2 Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Sau một hồi im lăng, rút cục thì Kim Ngân cũnglên tiếng, nghe giọng nói của em thì có vẻ em đã hiểu ra mọi chuyện:
- Đó là chị Vi ạ?
- Ừ. Và anh nghĩ rằng em cũng vậy, có thể em quá chú ý đến anh mà quên mất rằng cũng có người rất yêu thương em…
Kim Ngân ngước mắt lên nhìn tôi, vẻ mặt cầu khẩn:
- Em có thể… hôn anh một lần không? Một lần thôi!
Đến lúc này thì tôi có thể đảm bảo chắc chắn rằng, Kim Ngân sẽ không còn “yêu” tôi nữa vì không phải vô cớ mà cô bé lại nói “một lần thôi”. Tôi mỉm cười, cúi xuống nhìn bé Ngân rồi đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của cô bé, y như những gì mà tôi đã làm cho Vivi:
- Ừ..ừm…
Tôi kề vào gần Kim Ngân, cảm giác như chúng tôi đang dính chặt lấy nhau vậy, tim tôi lúc này hiển nhiên là vẫn đập thình thịch vì tôi đã nói là tôi thích em mà, đúng không? Tôi đặt lên môi em một nụ hôn nồng nàn, rất ngọt ngào nhưng cũng đầy tâm trạng, đây sẽ là nụ hôn chấm dứt hết những hiểu lầm giữa tôi và em, để sau đó, mỗi chúng tôi lại có thể quay trở về với cuộc sống thật của riêng mình. Bé Ngân cũng hôn tôi rất mãnh liệt, thậm chí, cô bé còn khóc, nước mắt em rơi xuống mặn chát nơi khoé môi ấy. Một nụ hôn kéo dài gần 5 phút đồng hồ. Khi hai đôi môi vừa rời nhau ra, tôi đưa tay lên lau nước mắt cho cô bé và dắt tay em ra về.
Thế nhưng, tôi sững sờ khi phía bên kia, cũng có một người con gái đang đứng nhìn tôi và… khóc.
Chap 8:
Tôi ít khi làm con gái khóc, thực sự là tôi không bao giờ muốn làm con gái khóc, thế cơ mà một khi tôi đã lỡ tay, thì chắc hẳn là chuyện rất hệ trọng. Quả đúng như vậy, Vivi ngày xưa thì không nói vì lúc ấy có nói gì đi nữa thì em cũng khóc, siêu nhân mít ướt mà. Còn bây giờ, thực tế hơn là mới gần đây, tôi đã làm cho 2 người con gái phải khóc, và mọi chuyện đều xuất phát từ mặt tình cảm và tưởng chừng rất khó giải quyết. Thế nhưng may mắn thay, tôi đã đủ tỉnh táo để giải thích mọi chuyện với bé Ngân. Cơ mà “tránh vỏ dưa thì gặp vỏ dừa”, với nụ hôn “tiễn biệt” đầy oan nghiệt ấy, tôi đã trực tiếp khiến người con gái mà tôi yêu nhất bật khóc nức nở, thậm chí quay đầu bỏ đi mà không nói được lời nào.
Trái với những gì đã làm sáng nay, lần này, tôi cắm đầu đuổi theo Vivi một cách điên dại. Tôi không biết ai đã nói cho Vivi về chuyện này, thế nhưng lúc ấy, tôi chẳng còn tâm trí đâu mà suy nghĩ, chỉ lo lắng không biết giải thích thế nào khi mà Vivi đã chứng kiến cảnh tượng đó, người mà em yêu đứng ôm hôn cô gái khác hồi lâu, hơn nữa, cô gái đó lại là người em gái mà Vivi vô cùng yêu mến. Tôi biết cảm giác của em lúc này là gì, nó là cảm giác khi bị phản bội, bị lừa dối, nó chẳng khác nào một bộ phim dài tập khi người nữ chính bị chồng mình và em gái cắm sừng, thật sự đau đớn và khó chịu. Mặc dù đã tự hứa rằng sẽ không làm gì quá giới hạn, thế nhưng đứng trước một cô bé hết sức đáng yêu như vậy, tôi không thể nào kiểm soát được bản thân mình nữa, nó cứ hành động một cách bản năng và hoang dại. Giờ đây, tôi cảm thấy tức giận với chính bản thân mình hơn bao giờ hết, làm sao có thể giải thích khi mà những gì Vivi vừa chứng kiến là quá kinh khủng, nó chẳng khác nào một nhát dao chí mạng vào trái tim yếu đuối của em. Thế nhưng bằng mọi giá, dù biết rất khó, tôi vẫn phải nói hết để Vivi hiểu và thông cảm, dù sao thì mọi chuyện cũng đã kết thúc rồi.
Tôi cố gắng chạy thật nhanh, khi đi tới trước cửa nhà em thì không biết tại sao, nước mắt tôi cũng rơi xuống lã chã, chẳng khác nào Kim Ngân. Cô bé đáng thương của tôi đang ngồi bệt trước cửa, tóc dài xoã xuống che hết mặt, người em rung lên bần bật vì những cơn nấc nghẹn liên hồi, dù em đã cố gắng kìm nén vào trong nhưng tôi vẫn nghe rõ từng tiếng khóc thút thít, từng giọt nước mắt như xoáy mạnh vào trái tim tôi, từng đợt, từng đợt.Tôi tiến lại gần, thật nhẹ nhàng rồi cúi xuống toan kéo em đứng dậy. Thế nhưng bằng chút sức lực ít ỏi còn lại, Vivi hất mạnh tay tôi ra, từ từ đứng lên, hai tay vẫn đưa ngang quẹt nước mắt, em nói trong tiếng khóc:
- Anh buông tôi ra… huhu, tôi không ngờ anh lại… như vậy, hức, tôi lúc nào cũng… tin anh, thế mà… giờ… anh lừa dối tôi… huhuhu…
Dù rằng tôi cũng rất muốn nói để giải thích tất cả cho em, nhưng lúc này em đang xúc động mạnh, nói ra có thể khiến em càng giận dữ hơn và chắc chắn là cũng sẽ không tin tôi được, thế nên tôi đành phải ngậm đắng nuốt cay chờ mọi chuyện dịu đi một chút thì mới có thể giải quyết được. Vivi thì hẳn nhiên không biết, em vẫn tiếp tục thổn thức:
- Anh nói… hức, anh nói… anh thương tôi, anh yêu tôi, thế sao… anh làm vậy, anh có nghĩ đến… cảm nhận của tôi hay không… hức… Tôi chẳng có gì… để níu kéo, chỉ có anh… anh là chỗ dựa duy nhất của tôi… thế mà anh… cũng gạt tôi… huhu…
- Vi không hiểu đâu, thực ra thì…
Thế nhưng bất ngờ, Vivi lại ôm chầm lấy tôi, y chang như những gì mà Kim Ngân làm ban nãy, chẳng biết hai người này có phải chị em thật hay không mà cách hành xử không khác nhau một chút nào:
- Huhu, H nói đi, em đang mơ… đúng không? Huhu… H nói đi…!!!
Tôi với tay kéo cô bé vào và ôm lấy, tôi biết nếu lúc này mà hai đứa tôi lại giận nhau thì chẳng khác nào thả Vivi xuống vực thẳm, nhạc mẫu thì như đã nói, với đặc thù công việc, bà liên tục phải đi công tác dài ngày, hoạ may một tháng chỉ ở cùng với con gái chưa đầy một tuần. Thế nên Vivi chủ yếu ở nhà một mình, mặc dù có thằng Đạt ở chung nhưng điều này không tính khi hai người không thể ở chung một phòng được, huống hồ cô người yêu bé nhỏ của tôi lại nhút nhát và sợ sệt đủ thứ, từ ma quỷ, gián rết các kiểu, hở ra không lo thì có lỗi với em lắm:
- Anh nói cái này, Vi phải nghe hết ha, anh sẽ kể hết mọi chuyện những ngày qua cho Vi nghe, kể cả chuyện… ban nãy, nó không như Vi tưởng đâu.
- Dạ… – Vivi gật đầu, mắt vẫn ướt đẫm
Tôi dẫn em vào nhà, tôi cũng nhận ra rằng Vivi đã bị ngã khi chạy quá nhanh ban nãy, thế nên trước khi giãi bày mọi chuyện, tôi phải biến thành “y tá” để chữa bệnh cho cô bé ngốc nghếch đáng yêu này.
Và cuối cùng, sau bao nhiêu hiểu lầm bữa giờ, tôi và em cũng có lúc dành ra một khoảng thời gian để giải quyết mọi chuyện. Như lời đã hứa, tôi kể tường tận tất cả mọi thứ cho em, từ cái lúc Kim Ngân gọi điện “giả vờ tỏ tình” với tôi cho tới nụ hôn “oan nghiệt” ban nãy. Lần đầu tiên, tôi và em mới thực sự trải lòng và nói hết cho người kia những gì mình nghĩ. Suốt buổi nói chuyện hôm ấy, Vivi không rời mắt khỏi tôi một chút nào, thỉnh thoảng lại đưa tay lau nước mắt, trông ngồ ngộ và có phần… đáng yêu thế nào ấy....
« Trước1...89101112...27Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ