Ring ring
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Sao Đỏ Voz Full - Rantaro_No1

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Ừ, V là người con gái đầu tiên mà tớ có tình cảm. Tớ yêu V từ cái nhìn đầu tiên, yêu cái mũ bê rê đội lệch, yêu cái rang khểnh duyên duyên, và yêu cái tính trẻ con ngây ngốc. Tôi lắm chặt bàn tay lại, run run…
- Ừ, cái V nó cũng kể về cậu cho tớ nhiều lắm, thực ra nó cũng có tình cảm với cậu, nhưng mà, chưa kịp nói thì nó lại phải đi xa…
Tôi thở dài, “ ừ ” một tiếng, dù sao thì giờ “ sao đỏ ” của tôi cũng ở một nơi nào đó rất xa rồi, tôi cũng không thể đi khắp nơi tìm sao đỏ như là những cái ý điên cuồng lúc trước ở trong lớp nữa.
- Có lẽ, phải xa V với cậu cũng là một cú shock lớn lắm nhỉ.
- Ừ, tớ với nó thân nhau mà, đi đâu cũng có nhau, bây giờ, chỉ còn mỗi tớ ở lại, cũng buồn lắm.
Giờ thì tôi hiểu là vì sao mà “ sao đỏ ” nhờ tôi chăm sóc cho cô bạn K của hắn, tệ thật, hắn ra đi không từ biệt thế này, làm cho nhiều người phải khổ quá. Cái K cũng đâu có hơn gì tôi, nó cũng buồn, tự nhiên hai đứa không nói gì với nhau nữa. Tôi chấm nước chảy ra từ chai sting, vẽ ra những cái trái tim nhỏ nhỏ trên bàn, lồng vào nhau. Trong mấy cái trái tim đó, có tên tôi, và tên V. Tôi nhìn chúng, mỉm cười, dù sao nó cũng viết từ nước, mới đầu thì đậm thật đấy, nhưng sau, nó cũng phai nhạt, nó cũng sẽ bay đi thôi…..
- Cô ơi, cho con cốc trà sữa với cái bánh mì.
Ơ, tôi giật mình, giọng nói này, tôi quay ngoắt lại, mũ bê rê, rang khểnh…. Là “ sao đỏ ” của tôi, . Hắn tung tăng nhận hộp trà sữa và bánh mì từ tay cô chủ căng tin, ngồi xuống trước mặt tôi, hút sữa, ăn một cách ngon lành. Tôi không tin vào mắt mình, tôi lặng im, tôi nhìn hắn… đúng là hắn, không thể sai được. Hắn chống hai tay xuống bàn, vênh mặt lên nhìn tôi:
- Mặt vk có nhọ à, mà nhìn kinh thế hả.
- Mày trêu P như thế này là hơi quá rồi đấy, cái K bên cạnh cười khúc khích.
Tôi lặng đi, còn hắn vẫn cười toe toét. Thì ra hắn dám trêu tôi, hắn trêu đùa với tình cảm của tôi, hắn thật quá đáng. Tôi lấy balo, khoác lên vai, đi về, không nói gì nữa. Tôi tuyên bố giận hắn một thời gian. Tôi bước nhanh ra cửa, định đi về:
- Ck định đi đâu đấy, gặp lại vk không mừng sao mà định bỏ đi.
Tôi quay lại, hét lên:
- Tại sao cậu lại làm thế, tại sao lại trêu đùa với tình cảm của mình, lấy nó ra làm vật cho cậu giải trí hả.
Tôi giận giữ quát lên. Tôi thấy nụ cười trên môi “ sao đỏ ” tắt đi, mặt đỏ dần….
- Nếu ….. vì tớ cũng có tình cảm như P thì sao.
Tôi ngây ngốc, mặt hắn ngày càng đỏ, đỏ lên như gấc chin. Còn tôi, tôi không bước nữa, tôi chạy lại gần, nắm tay sao đỏ:
- Cậu nói gì cơ.
- Chỉ nói một lần thôi, đồ ngốc.
- Cơ mà, ck muốn nghe lại cơ, tua lại đi vk, tua lại 500 thôi
- 500 giờ thì mua được gì. Hắn lè lưỡi ra với tôi, làm bộ mặt xấu.
- Vậy thì hẳn 1000 nhé. Tôi cười đáp lại
Hắn nghển lên, ghé sát tai tôi, hắn thì thào: “ vk yêu ck, ngốc ạ ”.
Tôi buông tay hắn ra, tôi ôm hắn vào long, siết thật chặt. Cuối cùng, sao đỏ cũng đã biết tình cảm của tôi, hắn dãy dụa:
- Bỏ vk ra, có người mà.
- Xem ra, cần phải đền bù cho bọn này cái gì chứ nhỉ, đói quá.
Giọng thằng A, sao nó lại ở đây. Tôi quay ra, thấy cái K, thằng T, thằng A, chúng nó đang đứng ở đó. Nhìn chúng tôi. Tôi buông sao đỏ ra
- Sao chúng mày cũng ở đây.
- Không ở đây thì sao mà xem được màn tỏ tình lãng mạn này chứ.
- Mày cũng nên có cái gì đền bù cho anh bữa trưa đi thôi, đói chết rồi đây này.
Bọn khỉ này, tôi vui mừng, dẫn cả lũ ra quán cổng trường. Thằng A với thằng T khoác tay nhau, huýt sáo ra hiệu vui vẻ. Cái K cũng đi cùng bọn nó. Còn tôi, tôi nắm tay sao đỏ, đi dưới cái nắng của buổi trưa hè.
- Thì ra mình bị tỏ tình. Tôi trả vờ giọng buồn buồn.
- Chả biết ai tỏ tình trước nhé. Sao đỏ nhéo tôi một cái rõ đau.
- Ơ, ck đã nói yêu vk bao giờ đâu.
- Lúc nãy, chả nói với cái K còn gì nữa hả, “Tớ yêu V từ cái nhìn đầu tiên, yêu cái mũ bê rê đội lệch..” ai nói thế nhể. Đó là tỏ tình gián tiếp chứ còn gì nữa. Lúc ý mà ck bảo là không có cảm tình gì thì…
- Thì sao, tôi vênh mặt trả lời.
- Thì lúc này, ck vẫn còn ngồi khóc như là đứa trẻ chứ sao nữa.
- Dám trêu ck hả. Vừa nói xong thì hắn chạy, tôi đuổi theo, còn nghe thấy giọng thằng T:
- Chúng mày làm gì thì làm, nhưng tí phải ra trả tiền ăn trưa cho bọn tao đấy…..
Nó gọi với theo, vẻ thích thú, còn tôi, tôi mặc kệ, khao thì khao, bây giờ tôi phải đuổi bằng được cô vk bé nhỏ của tôi đã…..
Ăn trưa xong, sau khi cả 5 đứa đều no bụng, tôi đi về cùng với thằng T và thằng A:
- Sao chúng mày biết là sao đỏ ở đây. Chả phải lúc ý, chúng mày cũng lên khuyên nhủ tao như đúng rồi cơ mà. Tôi bắt đầu chất vấn chúng nó:
- Ờ, thì lúc ý là như thế, nhưng lúc sau, bọn tao nhìn thấy V, đang định đi nói cho mày thì V ngăn lại, thế là bọn tao thành khan giả bất đắc dĩ, con nhỏ trông thế mà tình cảm phết.
- Ờ, tao cũng thèm có đứa con gái tỏ tình đây… thằng A lên tiếng.
- Hay là mày cưa luôn cái K đi A, nó cũng xinh mà, tao với V sẽ làm bà mối cho mày… Tôi cười sung sướng, gợi ý.
- Để xem thế nào đã.
Thằng ôn cười một cách bí hiểm, 3 chúng tôi tiếp tục chặng đường về nhà. Lòng tôi, ngập tràn ánh nắng, vui sướng…
Chap 13: Chia tay…
Năm học lớp 12, năm học cuối cấp. Chúng tôi bắt đầu lao vào ôn thi, lao vào học tập, bài vở, áp lực, căng thẳng. Sao đỏ và tôi cùng cố gắng để đạt được ước mơ cho riêng mình.
- Vk ơi, hết giờ đi chơi nhé. Dạo này học nhiều chả được gặp vk gì cả.
- Uk, ok ck.
Chúng tôi gặp nhau, hẹn nhau cũng chỉ qua từng giờ nghỉ giữa tiết, nhưng tôi vẫn cùng ăn sáng với sao đỏ, cũng bớt chút thời gian, cứ buổi chiều cuối tuần, chúng tôi giành thời gian đi chơi với nhau. Sao đỏ luôn luôn là người ngồi sau xe tôi, hắn hò hét, tỏ vẻ sung sướng, cứ như là đứa trẻ lần đầu được đi chơi công viên.
Thời gian cứ thế trôi qua, thấm thoắt, mùa hè, mùa thu đã trôi qua, một mùa đông lạnh lẽo lại tới, hắn lại được dịp diện cái áo khoác bông trắng muốt, với cái khăn bông to xù…
Buổi chiều, sau khi đi học về, tôi và vk yêu của tôi ra bờ sông, nơi có những kè đá trắng phau, với rặng tre rì rào trong gió, với cây gạo cộc xa xa trơ trụi lá. Mới đầu, tôi khá bất ngời khi sao đỏ đòi ra bờ sông, trong cái lạnh của mùa đông như thế này. Tôi cố ngăn cản nhưng hắn bảo kệ, hắn thích thế….
- Noel này, là noel cuối vk ở bên ck đấy.
- Này, nói đùa gì thế, tỏ tình rồi cơ mà, lại tính chơi vụ nữa à.
- Không đùa đâu, Vk sắp đi xa thật đấy.
- Vk đi đâu.
- Vk đi xa hơn cả lần trước nhé, lần này cho ck tha hồ mà nhớ với thương.
Tôi thoáng bần thần, chả lẽ, tôi lại phải xa “ sao đỏ ” của tôi ư.
- Này, làm gì mà như thằng mất hồn thế ck
- Vk đi thì ck làm gì còn hồn mà mất nữa. Tôi trả lời buồn bã.
- Thì vk biết sao được, papa đã quyết định cho vk đi du học sau khi tết này kết thúc.
- Vk định đi du học ở đâu… Tôi hỏi:
- Vk sang Đất nước Nga xa xôi
Hắn tựa đầu vào tôi, không nói gì nữa… tôi cũng im lặng, hai đứa ngồi bên nhau hồi lâu:
- Sau này, khi vk trở về, có khi ck lấy em xinh tươi nào rồi cũng nên ý chứ nhỉ. Hắn lại nói.
- Ck có thể chờ vk được cơ mà, mất bao nhiêu công sức, ck mới có được vk, sao để vk chạy thoát dễ dàng như thế cơ chứ….
- Ừ, thôi chả nói chuyện này nữa, vk chỉ thong báo với ck thế thôi đấy, hì hì, mà thỉnh thoảng vẫn phải ol yh để hát ru vk nghe biết chưa.
- Không thành vấn đề, tuân lệnh sếp.
Hai đứa cười vang, nước sông trôi êm đềm, vậy là tôi chỉ còn ở được với sao đỏ cho tới qua tết thôi sao. Lần này, sao đỏ sẽ ra đi thật sự, tôi buồn lắm, buồn như cái lúc mà hắn trêu tôi, hồi khai giảng....
« Trước1...910111213...19Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ