↓↓ Truyện Cao Thủ Học Đường - Hai Lớp Học Đối Đầu Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Cậu làm gì mà vội vàng thế?
Huy nuốt nước bọt, hít vào thở ra đều đặn để lấy lại sức, cậu nhận lấy cốc nước từ trong tay Cát Anh tu liền một hơi rồi từ từ thông báo:
- Tớ vừa từ phòng Hiệu trưởng về, thầy bảo tuần sau lớp ta mối đi ngoại khóa.
Cát Anh nheo mắt nghi ngại, nỏ nhìn bạn một cách khó hiểu:
- Vậy thì có sao đâu, tuần sau đi cũng được mà.
Huy lấy lại tư thế, cậu lắc lắc cái đầu bộ dạng vô cùng nghiêm trọng:
- Nhưng mà chúng ta sẽ đi cùng lớp Anh.
- CÁI GÌ?
Cát Anh rú lên khiến cho cả lớp phải giật mình. Quỳnh Chi xấn tới chỗ Huy đang đứng, ngoắc ngoắc cái tay bạn, hỏi bằng cái giọng tò mò . Mấy chục cặp mắt còn lại cũng nhìn cậu như chờ đợi. Sau khi nghe câu trả lời cũng như nhỏ lớp trưởng, cả lớp nháo nhào lên. Loạn. Đó là từ duy nhất để miêu tả lớp học lúc này.
- Không thể như thế được, tai sao lại như vậy chứ, tuyệt đối tớ không muốn liên quan tới cái lớp Anh rắc rối đó.
Hà Mi dậm dậm dưới nền nhà, không những nhỏ mà cả lớp đều không thể chấp nhận được chuyện này.Cát Anh bây giờ đã bình tĩnh lại, nhỏ giơ tay lên ra hiệu cho cả lớp im lặng, sau đó quay sang hỏi Thái Huy:
- Thầy hiệu trưởng có nói lí do không?
Huy lắc đầu:
- Không! thầy bảo lát nữa giáo viên chủ nhiệm sẽ nói chuyện với chúng ta:
Sau một hồi suy nghĩ Cát Anh mới gật đầu:
- Thôi được rồi bây giờ tất cả về chỗ đi, giờ sinh hoạt chúng ta sẽ hỏi cô chủ nhiệm.
Mặc dù rất bất bình nhưng cả hai mươi bảy đứa đều nghe lời lớp trưởng đi về chỗ của mình, mặt mày đứa nào cũng ỉu xìu.
Cô Hàn Thủy bước vào lớp, khẽ mỉm cười, không khí lớp học đang trùng xuống, cô đoán chắc tụi nhỏ đã biết chuyện.Vuốt nhẹ lại tà áo dài, cô dịu dàng hướng ánh mắt nhìn những học trò đang mơ màng dưới kia:
- Các em biết chuyện hết rồi à?
Như ngọn núi lửa được dịp phun trào, lớp học lại một lần nữa trở nên hỗn loạn. Chỉ tới khi bàn tay cô Thủy đưa lên lớp mới lấy lại được trật tự. Cát Anh đứng dậy, nhỏ đảo mắt nhìn các bạn sau đó hỏi cô:
- Lí do là gì vậy cô?
Cô Thủy hơi cười nhưng vẫn không thể dấu được sự bất mãn của mình trong giọng nói:
- Tuần sau sẽ có 3 học sinh mới về, họ được quyền lựa chọn giữa lớp ta và lớp 10 Anh.
Một lần nữa cả lớp lại tròn mắt ngơ ngác, Cát Anh vẫn giữ thái độ bình tĩnh, nhỏ nghiêng đầu thắc mắc:
- Họ là ai vậy ạ!
Cô thủy nheo mắt nhìn nhỏ:
- Đó là ba cái tên hot nhất trong tuổi teen bây giờ: Vương Khánh Đăng, Võ Anh Kiệt, và Hoàng Trúc Ly.
Bây giờ tất cả mới hiểu ra vấn đề, thì ra là ba cái tên đó, thảo nào Ban Giám Hiệu lại đột xuất quan tâm tới lớp 10 Toán như vậy. Trận chiến lần này lớp Anh chắc chắn sẽ chiến đấu hết mình rồi.
Phòng học bên cạnh, cô Hải Thu giọng nói vô cùng nhẹ ngàng nhưng lại mang sắc thái của sự ra lệnh:
- Các em phải nhớ đấy, không thể để mất danh hiệu nhất Toàn trường được, nhất là khi đối đầu với lớp Toán.
Đám học trò ngồi bên dưới, khẽ dấu những nụ cười tự tin đắc thắng của mình. Chúng chắc chắn rằng sau tuần học sắp tới, lớp sẽ có 17 nam và 16 nữ, bởi vì hơn hết, lớp 10 Anh luôn nhận được sự ưu ái đặc biệt của học viện.
Sáng thứ hai, cổng trường học viện Angle đông nghẹt, lí do chính xác là tất cả đang hồi hộp chờ đợi thần tượng của mình, và đương nhiên lớp 10 Anh vinh dự được cầm những bông hoa tươi thắm để chào đón những vị khách quý. Chiếc xe Limo sang trọng dừng lại trước cửa, bước ra hai chàng trai đẹp mê hồn và một cô nàng có sức hấp dẫn đến kinh ngạc.Hôm nay cả trường được miễn hai tiết đầu nên hầu hết tất cả các học viên tập trung tại cái cổng này, chen lấn nhau từng tí một, với mong muốn giản đơn là tận mắt nhìn thấy thần tượng của mình.
Người cuối cũng cùng đã đến nơi, Thế Bảo thở hồng hộc do chạy quá nhanh, mặt cậu đỏ bừng lên như người say rượu, ấy vậy mà cậu cũng không thể thoát khỏi tay của tử thần Nhật Nam:
- Làm gì mà chậm như rùa bò thế, cậu làm cả lớp phải chờ một phút 38 giây đấy.
Bảo nuốt khan, cố nặn ra một nụ cười thật tươi tắn, cậu đang sợ phải ăn một cú đấm không mấy nhẹ nhàng từ Nhật Nam, tên bạo chúa nổi tiếng là ác bá cường hào trong lớp:
- Tại tớ…
Ngọc Vi xóc mắt lên, nhỏ nhìn bạn đầy nghi hoặc:
- Tại tại cái con khỉ mốc á, ông bò tới đây thì nói đại đi.
- Thôi mà Vi, tại Bảo việc gì đó thôi, nên mới tới trễ như vậy mà, tha cho Bảo đi.
Hà Mi lắc lắc cái tay Ngọc Vi năn nỉ, Vi nhăn mặt, cốc lên trán bạn một cái rõ đau:
- Mimi ơi là mimi, cậu khờ cũng có mức độ thôi chứ, hắn thì có việc cái nỗi gì, ngủ nướng là cái chắc.
Hà Mi xoa xoa trên trán, nhỏ cúi mặt, không dám nói thêm một câu nào nữa, lí do mà VI nói không đúng 100% thì cũng gần 99. Cát Anh nhướn mày nhìn tụi bạn, sau đó quay sang Nam, giọng nhỏ nhẹ:
- Được rồi Nam, tha cho Bảo đi, mình vào lớp kẻo mọi người đứng đây mỏi rã cả chân rồi này.vào trong hẵng nói chuyện
Nam mỉm cười, gật đầu lia lịa, sau đó liếc một tia nhìn côn đồ dành cho cả lớp:
- Lớp trưởng nói vậy rồi thì nghe theo đi.
Hai mươi sáu đứa tuân lệnh răm rắp, dưới mệnh lệnh của bí thư Nam đố ai dám cưỡng chế lại, vì chống – chỉ – có – chết. Riêng Thế bảo vẫn còn thầm trách Cát Anh, vế trước nhỏ bạn cậu nói đúng, nhưng vế sau thì…
Trải qua 1 ngày nghỉ cuối tuần, tụi nó đang trên đường trở lại học viện, hôm nay là thứ hai nên phải mặc đồng phục, con gái lớp 10 Toán gần như là không có đứa nào biết ăn diện, trong bộ đồng phục xinh xắn, nét ngây thơ trong sáng của chúng khác hẳn với thân hình chuẩn đầy nam tính của tụi con trai. Nhưng đừng tưởng vậy mà nói, con gái lớp Toán hiền nhé, những trò quậy của tụi nó đến đám con trai trong lớp cũng phải sợ. Còn xét về phương diện tình ái thì hiểu biết của tụi nó là một con số không tròn trĩnh, ngược lại hoàn toàn với dàn mĩ nhân của lớp 10 Anh.Chỉ tính riêng làn sóng tình trường của lớp trưởng Anh Thư cũng đã khiến cho con gái lớp Toán bắc 18 cái thang may ra mới theo kịp.
Bước chân vẫn đều đều, những câu khẩu chiến của Ngọc Vi và Bảo, lâu lâu có thêm lời bênh vực của Mimi và tiếng cười trong trẻo của những đứa còn lại khiến cho không gian trở nên thật rộn ràng. Nhưng tất cả đột nhiên dừng lại, tiếng cười nói mất hẳn, hai mưới tám ánh mắt hướng vào trong sân trường nơi đang diễn ra buổi lễ ra mắt trường mới của những ngôi sao, tỏ rõ sự ngạc nhiên. Ngọc Vi bĩu môi chán chường:
- Không ngờ bọn họ lại tổ chức linh đình thế.
Cát Anh khẽ chớp mắt, với nhỏ dù trời có sập xuống thì ngoài chuyện của lớp ra nhỏ đều không muốn bận tâm tới, Mimi lắc lắc cái đầu, sau đó nhỏ xoay người hỏi Ngọc Vi:
- Đông nghẹt thế làm sao vào được đây?
Ngọc Vi vuốt cằm, vẻ đăm chiêu suy nghĩ, 5 giây sau, nhỏ quay sang nhìn Nam cười ẩn ý:
- Chỉ còn một cách.
Nam gật gù:
- Chuyện này phải nhờ anh Lương tèo thôi!
Thế Bảo trố mắt, bộ não cậu hoạt động hết công suất, cố định vị những lời Ngọc Vi nói:
- Anh lương Tèo là ai vậy?
Nhật Nam phát nhẹ lên đầu bạn, cậu khẽ nhíu mày:
- Hỏi tào lao này! Lương tèo mà cũng không biết, lương tèo là leo tường đó rõ chưa cái thằng đầu óc ngu si tứ chi phát triển
- Ui da
- Nam, đừng đánh Bảo nữa
Hà Mi nhảy cẫng lên, tỏ rõ thái độ không vừa lòng của mình. Ngọc Vi nheo mắt nhìn nhỏ, khẽ lắc đầu:
- Mi khờ à! hắn đáng bị đánh, toàn hỏi chuyện không đâu, thôi không nói nữa nhanh lên đi kẻo sắp vào học rồi, bảo vệ mà thấy thì chết cả lũ.Tớ không muốn đi đếm cỏ đâu....