↓↓ Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen Voz Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Tui cũng tranh thủ mặc đồ vào…
1 lúc sau em cũng mò ra…cũng phải cỡ 15′…vác theo mồi và rượu còn xót lại…cho vô cái bao…xuống dưới gặp thằng chủ quán nó nhìn mình với cặp mắt thán phục lắm…chắc nghĩ thịt đc con nhỏ cũng phê quá ha…tui mới quay lại hỏi tính tiền…hết 120 ngàn
Giờ cũng chẳng ngại gì…quay lại kêu bé Nhi…gái đưa anh 20 ngàn coi…
em nói: sao anh, làm gì…à à hiểu rồi…thôi để em trả luôn cho…
lần này thằng chủ quán nó nhìn mình với con mắt ngưỡng mộ hơn lần trước gấp tỉ lần…mẹ…tui đoán chắc ổng đang nghĩ gì về tui…
Rồi em rút tiền trả…rồi 2 đứa dắt xe đi về…
Bây giờ trên đường…em ko còn ôm tui nữa…tui thầm nghĩ chắc hwa say em nó mới ôm thôi…
chạy đi quãng…2 đứa tấp vào quán phở mỗi đứa làm 1 tô tái…
Đói quá rồi…nên 2 đứa ăn cũng khí thế lắm…Đang tập trung vào chuyên môn bỗng em hỏi: Ủa anh V, hôm qua em say, có nói nhảm cái gì ko anh?
à có em – Tui nói giọng tỉnh bơ
Nói gì anh – Em tò mò
Thì em nói em yêu anh lắm, nhưng anh không chịu, rồi em quỳ lạy van xin năn nỉ anh…nhưng anh nhất quyết từ chối
xạo nè – Em nghiến răng nhéo 1 cái đau bà cố vào vai tui
Đùa thui chứ anh cũng say nên chả nhớ gì cả – Câu này thì tui nói xạo thiệt với em nó
ờ…thôi ăn xong, chở em về phòng nhé, có gì bít phòng em luôn
ừm…
TỰ nhiên viết đến đây…tui lại nhớ đến câu này
chúng ta chỉ đc sông 1 lần…vì thế hãy biến cuộc sống trở nên thật đơn giản…
Nhớ ai đó…Hãy gọi điện
Muốn gặp người ta…Hãy cất lời mời họ
Muốn đc hiểu…hãy giải thích
Có thắc mắc…hãy mở lời
KO thích 1 điều gì đó…Hãy nói ra
Và nếu thích… đừng ngại gì mà ko nói
Muốn gì đó…hãy yêu cầu
Yêu 1 người…hãy tự tin thổ lộ…
Haizz giá như ngày đó…
Ngày 29/10/2012
Tui đang ngồi lê la trong quán cafe với mấy thằng bạn bỗng có 1 số điện thoại lạ gọi tới, tui bắt máy: Alo
đầu dây bên kia im lúc rồi bỗng có 1 giọng nữ ngọt ngào như mía lùi vang lên
Anh Vượng đó hả
ừa, nó đó, nhưng mà ai vậy
Em nè
em nào? – Tui bắt đầu dè chừng…mẹ có khi nào con ghệ nó troll mình ko ta, nghi lắm à nha…lâu lâu nó giở chứng hay bày ra mấy cái trò thử thách lòng chung thủy của người yêu lắm…ko biết mấy bác có rành vụ này ko ta
Em đây ne`eeeeeeeeeee, ko nhận ra giọng em hả – Đầu dây bên kia hét to lên
Ko em – Tui bắt đầu cẩn thận…
Bé Nhi nè
Nhi nào ta, tui có quen ko? – Ngày tui càng cẩn thận hơn…
Cô bè mùa đông của anh đây – Bên kia xuất hiện tiếng cười nhí nhảnh…
Trời đất quỷ thần ơi…em đó hả Nhi…tui bần thần hoảng hốt
ừa em đây… – Lại cười
Trời ơi lâu quá ko gặp dạo này sao rồi, khỏe không?
Muốn bít sao rồi thì chạy lên chợ đêm đi…Quán 33 nhé…em ngồi đợi…!!
Chap 12:
Chở em trên đường về…cũng nói chuyện miên man trời đất, rồi cũng đến nơi
sẵn tiện tui quay qua hỏi, à mà phòng trọ anh Hưng là phòng nào vậy em, có gì anh qua chào ổng 1 tiếng…
Ông bên cạnh phòng em này – Em chỉ tay về căn phòng số 7, mà sợ chắc giờ ảnh ngủ thôi, tại ảnh hay lái ca đêm lắm…
Ừ thôi em vào phòng nghỉ đi, anh qua chào anh tiếng rồi về
Qua bên phòng anh Hưng tui gõ cửa gọi khẽ: anh Hưng ơi
ủa ai đó – Anh Hưng đáp lại trong phòng
dạ, em V nè anh…
à đợi tí, anh ra mở cửa
Ủa sao biết phòng anh hay quá vậy, vô đây chơi thằng em…
Dạ, thì chở bé nhi về sẵn tiện hỏi phòng anh ở đâu em ghé chơi luôn
mà nghe nói anh lái đêm…giờ đang ngủ, cho em xl phá giấc ngủ của anh – Tui gãi đầu
Haha, có gì đâu, anh lái đêm, có khách anh lái, ko có anh tranh thủ ngủ trên xe luôn mà… – Anh Hưng vừa cười vừa nói
Dạ, mà chị nhà với bé đâu rồi?
Bả thì đi làm rồi, thằng bé thì gửi nhà người ta trông rồi
Ủa vẫn chưa đc nghỉ tết hả anh Hưng
ừ, công ty vợ anh phải làm đến 29 tết mới đc nghỉ, rồi tranh thủ hôm đó cả gia đình về quê đón tết luôn…
Dạ anh – Tui cười xả giao
À rảnh ko, làm vài ly với anh…anh có chai rượu nhãn ngon lắm nha mậy
rượu nhãn đó hả? tui gãi đầu suy nghĩ về cái thể loại rượu gì mà lần đầu mới nghe
Đặc sản quê anh đó thằng em, tháng trước thằng em anh lên chơi, nhờ nó mua hộ đó
Mà để bữa khác đi anh ạ , em nhậu cả đêm qua rồi, giờ vẫn còn dư âm anh ạ…
ừ cũng đc, vẫn còn số của anh chứ…bữa nào ít khách…anh hú ra nhậu với anh
Dạ ok anh…thôi chào anh ghé thăm anh tí, giờ em còn phải về nhà.
ừ thôi về đi thằng em
Chạy xe nhà, lao vào phòng vệ sinh mà đánh răng rửa mặt.Sáng giờ có kịp làm gì đâu.xong rồi tắm rửa cái cho thoải mái người.Thiệt là ít khi nào tui ói giống như ngày hôm qua lắm, mà các bác trong đây cũng vậy khi ăn nhậu hạn chế ói đi nhé, riết thành thói quen, anh hưởng đến sức khỏe lắm, đo nó xuống với phần quan trọng nhất là bao nhiêu bổ béo nó tống hết ra ngoài chả còn ích lợi gì đâu
Xong xuối nhảy lên giường nằm coi tivi…cảm giác giờ thật thoải mái biết mấy…mà được nghỉ tết sớm cũng buồn buồn, chả biết làm gì, gái gú thì không có, bạn bè thì giờ này nó vẫn cày cuốc, mấy thằng ở xóm thì dạo này ít tiếp xúc, mà vác cần đi câu thì giờ này không còn sức mà đi…Ngẫm nghĩ 1 hồi thôi nằm im trên giường coi tivi lúc này dường như là biện pháp cuối cùng khả thi nhất Coi 1 hồi thì chìm vào giấc ngủ lúc nào chả hay!
Đến chiều thì nghe tiếng bà già gọi dậy, kêu chở bả đi vô BigC mua đồ gì đó…
Có đời nào bả nhờ vả mình đi mấy cái chuyện này đâu, nhà có xe tự đi được mà nhưng thôi ở nhà cũng chán, ra siêu thị xem ra còn vui hơn ở nhà
Chở bả đến bigC mới kêu bả: à mẹ mua gì thì mẹ mua đi, còn đi lòng vòng chơi, chừng nào tính tiền thì gọi con ra phụ bưng đồ…
đi tha thẩn vòng vòng trong đây xem vậy cũng vui nhìn tụi con nít nó háo hức vô bigC thấy sợ chả hiểu trong đây nó có cái gì cuốn hút mà thấy chạy nhảy quá trời làm nhớ lại ngày xưa quá chừng.Ngày ấy nhà tui có bà cô gần Club Sông Phố ở chỗ công viên Biên Hùng.lâu lâu mấy ngày hè ông già thường thả tui lên đó sống 1, 2 tuần rồi về.Cách nhau chừng 10 cây mà tui thấy y như từ quê lên thành phố sống ấy vui lạ kì
1 hồi sau thì bà già cũng nhá máy gọi tui ra quầy tính tiền phụ bả…rồi chở về, nói chung cả 1 buổi chiều vô nghĩa.
Về đến nhà cũng chỉ ôm cái PC chơi võ lâm cho đỡ buồn.Rồi lại ngồi nhớ đến em, không biết giờ này em nó đang làm gì.Định nhắn tin thì nghĩ lại thôi.mới gặp sáng, tự nhiên giờ nhắn tin thì cũng chả biết nói gì, rủ nhậu nữa thì ko muốn, vẫn còn gờn gợn cái dư âm đêm qua Đành quyết định chơi game đến khoảng 10h rồi tắt máy đi học à nhầm đi ngủ cho nó lành…
Chap 13:
Đêm ấy đang ngủ thì bỗng đt có tin nhắn, tình tui thì nhạy cảm lắm, đang ngủ mà gặp động là tỉnh liền, nhưng cũng có thể 10s sau ngủ tiếp nếu muốn.Cầm lên coi mới biết là số từ bé Nhi
thiệttìnhlàgiờtuicũngkonhớrõnộidungchitiếtnórasao,vàcảnhữngcâuđốithoạitừđầuchapbâygiờ,cũngcả3nămrồi,nêntuicũngrángnhớnhưngcũngchỉtươngđốiđến90
Tin nhắn em gửi đến là: Anh đang làm gì đó, em buồn quá, nhắn tin với em chút được ko?
- Tui rep lại: à anh đang coi đá banh, ok em, em đang ở đâu thế – Tui giả vờ để có thể kéo dài nhắn tin với em
- Em đang trong nhà nghỉ! – Em rep
- Em đi với… – Tui nhắn lại 1 tin lập lững
- Ừm, em đang đi với khách
- Sao em còn rảnh mà nhắn tin với anh thế – Tui nhắn lại
- Nó ngủ rồi, em ngủ ko đc hì – Em rep
- Mà sao em lại buồn – Tui ráng bẻ ngang câu chuyện, thiệt sự cứ mỗi lần thấy em đi khách tự dưng cảm giác của tui có cái gì đó nghèn nghẹn mà ko thể tả nổi, nó có cái gì đó ức chế trong lòng lắm…
- Em cũng ko rõ nữa anh, nó mơ hồ lắm, nói chung em thấy cuộc sống này nó nhạt nhẽo quá – Em nhắn lại...