XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Bao Nhiêu Cũng Không Đủ EduNguyen Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Đến nơi thì chỉ đợi mình đến ăn hay gói về là xong thôi. Mình chào từ ông bà cho đến đứa em họ mới có vài tháng tuổi, rồi xin phép mang đồ về vừa “ăn vừa học cho nó tập trung”. Ai cũng hỏi mình lúc nào thì đem bạn gái về ra mắt, lúc nào thì cưới vợ, nhưng nếu mà ôm “ bom nổ chậm” cần tháo ngòi giải quyết, hay đã “ăn cơm trước kẻng” mà báo cáo về thì có mà no đòn. Bố Gấu to cũng thấy nước dâng mà theo, mở ví thưởng ngay cho mình 100 nghìn vì có cố gắng trong học tập. Đúng là chuyện xưa nay hiếm!
Về nhà mình kể cho Linh biết hậu qua khi em bất ngờ nhắn tin suýt nữa giết chết mình như thế nào. Linh thì vừa ăn vừa ôm bụng cười vì sự hỏi thăm ân cần của mọi người dành cho mình.
- Hay là anh đưa tôi về ra mắt. Khéo có khi ai cũng cho tiền để nhanh chóng mua nhà, mua giường làm đám cưới cũng nên.
- Em đã đủ 18 tuổi đâu mà máu thế. Hay cứ như vậy đi.
- Như vậy là như nào
- Bọn mình chơi trò yêu nhau, rồi vợ chồng, cưới xin.
- Anh định dụ dỗ trẻ vị thành niên à? Cứ thử chạm vào tôi xem, ngay đêm nay công an sẽ còng anh với cái ghế sắt bên cạnh mấy thằng nghiện.
- Nếu anh lên phường ngồi thì ai sẽ đến chơi, đến ăn và dọn nhà cùng em hả.
- Thiếu gì, đừng có tự tin thái quá như thế nhé.
- Ừ, nhưng anh nghĩ nếu có ai chịu đựng được em mà không đòi hỏi gì thì chỉ anh thôi. Vì anh…
- Vì sao? Linh không giấu được sự tò mò
- Vì anh…Vì anh…yêu Linh mà. – Mình liều lĩnh thú nhận cmn luôn. Cũng ếu nghĩ làm gì nhiều nữa. FA lâu chỉ tổ rỗng tim.
Sau đó Linh chẳng nói gì nữa, cúi mặt xuống gắp lia lịa thức ăn vào bát để che giấu đi cái mặt đang ửng hồng lên khi nghe mình nói thế. Mình cũng vậy, chỉ biết ăn và ăn để cho trôi đi cái giây phút bồng bềnh, lâng lâng những lời không thể kiểm soát được nữa. Cho đến lúc đứng cạnh nhau cùng rửa bát, cùng cất đồ ăn thừa đi thì mình với Linh cũng im lặng như vậy. Không phải là hết chuyện để nói với nhau mà chẳng đứa nào chịu lên tiếng trước cả.
Điện thoại reo lên, có tin nhắn. Mình phì cười khi đọc tin nhắn cho Linh nghe.
- “Nói gì đi chứ, tôi sợ cái cảm giác này lắm”. Từ em yêu gửi đến.
- Cái gì, anh cho lưu tên tôi trong máy là thế hả? – Linh gắt lên, giật lấy điện thoại để xem. – Mà cái gì????? Gấu mông to???? Anh ví tôi kinh khủng như thế hả. Đồ đại dâm!
- Nhưng anh cũng lưu số của bố mẹ, bạn bè là Gấu to, Gấu bé, Gấu mặt đen, Gấu bấm khuyên tai chứ có phải riêng gì em đâu.
Linh chẳng nghe mình giải thích nữa, lấy hết sức đẩy mình ra khỏi nhà rồi ra lệnh cho con Bin đứng ngoài cửa canh, nếu để mình bước dù chỉ một bước thì sẽ trao trả về cho chủ cũ ngay. Con Bin thì có hiểu gì đâu, cứ chạy ra chân mình liếm liếm. Biết là Linh giận nên mình cũng chẳng nhiều lời nữa. Kệ mọe em. Hôm nay muộn rồi, phải về nhà trước khi bố mẹ về và hỏi đồ ăn đi đâu hết rồi. Về nhà ngủ một giấc rồi mai thức dậy để xem sẽ có chuyện gì xảy ra khi mình đã nói với Linh rằng anh yêu Linh. Anh yêu em, anh yêu em, anh yêu em. Đó cũng là những gì đang vang đi vang lại trong giấc mơ của mình.
Chap 11:
Mới sáng bảnh mất thằng Hòa đã thay con gà của chú Tùng cạnh nhà đã nằm trong nồi từ hôm qua gáy to hết cỡ đánh thức.
- Hưng, dậy đi! 10 giờ có mặt trên Vincom nhé.
- Được rồi, biết rồi, đang uốn éo trên giường một tí nữa là dậy ngay.
Chợp mắt chưa được 10 giây thì Hòa lại nháy máy. Nghe tiếng chuông reo cứ tưởng tiếng quạ réo oan hồn.
- Dậy rồi, Dậy rồi! – Mình hét hết cỡ vào điện thoại. – Nhớ lấy ngàyhôm nay đấy thằng mất dạy kia. Lần sau tao sẽ gọi mày bằng cái loa phóng thanh phường! Mẹ, mới hơn 8 giờ sáng mà còn là thứ 7thì mày gọi để nghe tao chửi à?
- Thế thằng nào to mồm bảo lúc nào đi thì gọi cũng được thế. Hôm nay gái có chim hẹn tao đấy có biết hay có nhớ ra chưa đấy.
Nghe thằng Hòa nói vậy mình phì cười, hơi tỉnh ngủ một chút. Cái thằng hình như bị Thúy làm cho khủng hoảng tinh thần quá, nên sốt sắng với lần gặp mặt này lạ thường. Mọi khi nó thấy gái là cuống cuồng lên như gặp tà.
- Thế nếu nó có chim thì làm sao? Mày có dám cầm tay dắt nó đi chơi không?
- Kiểu gì cũng được, miễn là tao không ở nhà một mình vào thứ 7 làđược rồi.
- Hai đứa có chim thì đem lại hạnh phúc cho nhau thế nào được.Hay là chơi game rồi thì mày mới nhận ra con người thật của mình. – Mình cười phá lên khi ném cho thằng Hòa một câu đau điếng.
- Mày đừng có trêu tao làm giảm sút quyết tâm đi! Nếu 10 giờ mà mày không có mặt coi như tao kể cho bọn nó biết chuyện mày với em kia đấy.
- Nếu như tao nói dối mày về em đó thì sao hả?
- Nếu nếu lắm thế, nghe mà ù hết cả đầu. Ừ, nếu không có thì màyđã không vặn lại tao như thế. Thôi, không nói nhiều dậy đi. – ThằngHòa tự tin đáp rồi cúp máy
Thằng này khôn ra rồi! Cuối cùng sau bao nhiêu lần bị chơi thì Hòa cũng đã tiến bộ hơn trước, Lúc trước Hòa đần đến nỗi mình móc gỉ mũi rồi giả chạmvào miệng nó bảo “môi mày dính cơm kìa”, nó tin thật liền thè lưỡi liếm một cái. Hôm đấy mình được mẻ cười đau cả bụng, đến bây giờ vẫn không dám nói thật với nó là cứt mũi của mình, chỉ bảo là con ruồi thôi. Mình thì như nào cũng được, cái khó là phải thuyết phục Linh đi cùng. hông biết bà nội còn giận mình vụ Gấu mông to không. Rồi còn cả vụ tiền nong nữa, chắc lại nịnh nọt mẹ Gấu con mới có thêm một chút. Nghĩ thế mình liền vươn vai, uốn éo mấy cái rồi leo tóc xuống giường phi thẳng vào nhà tắm.
- Không tao hết tiền rồi! Mà hôm qua bố mày vừa cho 100 còn gì nữa. – Vừa mở miệng ra thì mẹ Gấu con lại dùng lại bản tình ca quen thuộc.
- Nhưng như thế vẫn chưa đủ, mà mẹ biết Vincom đắt như quỷ rồi còn gì nữa. Mẹ cho con bao nhiêu cũng được. – Mình cố gắng nài nỉ
- Biết đắt thì vào làm gì nữa. Thôi ra công viên, mang theo cái chiếu trải ra mà mấy đứa ngồi liên hoan với nhau còn vui hơn.
- Đùa, nếu mẹ không cho con thì con nhảy từ tầng 2 xuống đây này.
- Mày nhảy đi để mẹ còn cắt cơm tối.
Cuối cùng thì mẹ Gấu con cũng cho 10 nghìn tiền gửi xe. Cầm tiền của mẹ, mình chép miệng thôi mặc kệ, cứ qua đón Linh đã rồi sao thì thì tính. Quanhà thì Linh đã dậy từ lúc nào rồi và đang chơi game. Linh thua và đổ tạimình và nhất quyết không chịu đi.
- Đó là việc của anh sao kéo tôi đi làm gì. Mà có khi bạn anh bị lừa rồi cũng nên.
- Ừ thì tùy em thôi. – Mình dùng ngay cái giọng thằng Hòa tạo áp lực lên với mình. Nó biết nick em trong game rồi đấy.- Nó bảo em mà không đi thì nó sẽ bảo đám bạn vào quấy rối cho khỏi chơi luôn.
- Không được! Nếu có ai mà biết thì tôi sẽ bóp cổ cho anh chết mà phải biến dạng. Linh quay mặt về hướng khác nói.
- Em đi đi mà, hãy vì anh một chút được không? – Mình dỗ ngon dỗ ngọt. – Bạn anh sẽ tức tối như thế nào nếu thấy anh dẫn em đến. Đi nhé, đi nhé.
Linh ra vẻ so đo, cân nhắc một lát rồi đưa ra yêu cầu
- Nhưng tôi muốn ăn, muốn chơi, muốn xem phim cả buổi cơ. Nếu đáp ứng được thì tôi lên thay quần áo
- Ừ…Được, được mà. – Mình lúng túng đáp. Thôi chết, lấy đâu ra kinh phí bây giờ. Ai bảo thích đú với chân dài cơ.
- Anh mà lừa tôi thì biếttay đấy. – Linh vênh mặt, đứng dậy đi thẳng lên phòng. Vậy là mình có 15 phút để xoay xở tình hình
Mình bấm số gọi thằng Hòa, đứa đầu têu và bây giờ phải bắt nó chủ chi.
- Hòa, tao rủ được em của tao đi rồi. Nhưng mọi cái mày đều lo đấy.
- Vô tư đi, hôm nay tao mời được chưa. Hòa cười hề hề đáp.
Chẳng biết thằng này có phải vừa đi buôn về không mà phán như những công tử thế. Hòa cúp máy luôn, có lẽ nó đang xem xem hôm nay sẽ mặc gì để gặp đối tượng trên mạng. Với mắt nhìn thẩm mĩ của mẹ nó thì mình tinvào việc dù cho đó có là gái không chim đi chăng nữa thì nguy cơ đổ vỡ mộthình tượng đẹp cũng là rất cao. Nghe Hòa chắc chắn thế mình cũng yên tâmđôi chút. Vừa đặt máy lên bàn uống cốc nước thì chuông lại réo lên. Thằng Hòa thay đổi ý định à? Không phải, là Dũng....
« Trước1...1011121314...29Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ