↓↓ Truyện Tình Học Trò - KenTHD Voz Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- An là thằng nào? – thằng Cường hỏi cộc lốc với mấy tên 12 đang đứng nói chuyện ngoài hành lang
Theo hướng chỉ tay, tôi nhận ra một thằng hơi gầy, tóc chải 2 mái kiểu Đan Trường đang ngồi cười cười phía cuối lớp. Thằng Cường không nói một lời, nó nhảy lên bàn chỵ thẳng xuống hướng đó. Tôi chưa kịp nói gì thì đã thấy “ầm ầm”, nhốn nháo tiếng la hét của bọn 12A2, có mấy anh trong lớp xúm lại kéo thằng bạn tôi ra, thằng An nhân cơ hội chạy ra phía cửa nơi tôi đang đứng. “Vận nội công” lấy hơi, tôi cố gắp vung tay cho nó 1 đấm ngay khi nó vừa vọt ra cửa. “Trúng ngực”, nó dúi về một góc, lúc này cái hành lang bé xíu cũng đã chật cứng người xem, nó có chạy cũng chẳng được, không khí hỗn loạn lắm.
Thằng Cường cũng chạy đuổi kịp đến nơi, nó nhảy bổ vào đấm đá lia lịa nhưng cái trúng cái không vì bị mấy anh giữ lại, miệng không ngớt la “thôi đi, thôi đi”. Tôi cũng chẳng thoát ra được khi 2 bên lúc này là…chị Mỹ và chị Hường.
- Em bảo bạn em thôi đi! Cường thôi ngay đi! – Chị Mỹ hét lên
Thằng bạn tôi sau một hồi cố gắng nhưng không thoát ra được vòng tay của mấy ông lớp 12 cũng đã dừng lại, có lẽ vì con Ngọc cũng đã đứng ngay trước mặt nó. Chẳng nói năng gì, con Ngọc kéo tay thằng Cường và…xách tai tôi bỏ ra về, bỏ lại ánh mắt dáo dác của bọn 12 nhiều đứa chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Đi được một lúc, con Ngọc nó mới bắt đầu chửi, tôi thấy giọng nó cũng nghẹn ngào nữa, 2 thằng tôi nhìn nhau im bặt, lẽo đẽo theo sau.
Cái không khí nhốn nháo cũng nhanh chóng biến mất sau tiếng chuông vào lớp. Khi ra về, cả đám bọn tôi đã hẹn nhau cùng đi, có cả thằng Cường nữa, hơn chục thằng xăm xăm bước ra khỏi cổng trường, lúc này chỉ còn bọn khối 10 tụi tôi.
- Cường Cường!! – Một tên đứng bên kia đường vẫy vậy gọi
Cả bọn tôi bước theo thằng Cường đi vào phía trong SVĐ, chẳng đứa nào nói năng gì, tay nắm chặt sẵn sàng chiến đấu. Vừa qua khỏi bức tường của SVD- , tôi đã thấy một đám con trai lớp 12 đang ngồi ở đó, có cả chị Hường, chị Mỹ và mấy bà nữa, và cả 3, à không, 4 thằng thủ phạm đánh tôi. Tôi nhận ra chúng vì thằng nào cũng bầm dập cả, có lẽ mấy thằng bạn tôi cũng thế. Bọn nó nhao nhao lên nhảy bổ vào như muốn ăn tươi nuốt sống con nhà người ta vậy, chỉ có thằng Cường vẫn đứng lù lù chẳng nói lấy 1 lời
- Bình tĩnh nào, không phải đánh nhau! – Mấy ông lớp 12 can bọn bạn tôi ra, 4 thằng kia vẫn ngồi mặt cúi gằm
- Hoàng là em tôi, chuyện các ông gây ra thì bây giờ tự đi mà xử lí. Cả một đám xúm lại bắt nạt 1 đứa lớp 10 các ông không thấy xấu hổ à? – Chị Mỹ nói như quát rồi kéo tay chị Hường ra về
Còn lại toàn đực rựa với nhau, bắt đầu lời qua tiếng lại, bọn bạn tôi thì chửi bới đòi…đánh tiếp, mấy ông lớp 12 thì can ra hòa giải.
- Thôi được rồi, lần này bọn tao bỏ qua, bọn mày còn động đến anh em tao lần nữa thì đừng trách. – Thằng Cường lên tiếng sau một hồi im lặng
Mấy thằng bạn tôi nghe thằng Cường nói thế thì xìu hẳn xuống, lảnh nhảm vài câu nữa rồi cũng thôi. 4 thằng kia thì đứng co ro lí nhí xin lỗi. Chẳng quan tâm, bọn tôi quay đi kéo nhau ra về.
Tôi ngồi sau xe thằng Dũng mà trong lòng vui sướng tràn trề, không phải vì trả được thù mà bây giờ tôi đã cảm nhận được tình bạn bao la từ mọi người. Hóa ra khác với vẻ bề ngoài gặp nhau là chửi bới, châm chọc, bọn bạn tôi chúng nó nhiệt huyết hơn như thế nhiều, đúng là gian nan mới biết…(cái gì ấy nhỉ?). Lại còn cả mấy anh chị lớp 12 bên Đoàn tôi mới quen nữa chứ, rồi chị Mỹ, chị Hường,…Lòng tôi ngập tràn hạnh phúc.
Rất may là chuyện lùm xùm “nho nhỏ” bọn tôi gây ra không đến tai các thầy cô giáo không thì kỉ luật chắc rồi. Có lẽ thông tin cũng đã được bưng bít mà không thấy ai bàn tán gì nhiều, mọi chuyện nhanh chóng qua đi, tôi cũng khỏi sau vài nagy2 và không khí yên bình đã quay trở lại.
Một tối cuối xuân, tôi đang lững thững đạp xe sau khi tan ca học thêm về, vừa đi vừa nghêu ngao lầm bầm hát, ngắm phố phường thì chợt có tiếng người gọi
- Hoàng! Hoàng!
Tôi dõi mắt về phía quán chè bên đường, nơi tiếng gọi của người con gái thoát ra. Thì ra là chị Mỹ đang đứng huơ tay gọi tôi, bên cạnh chị ấy là một anh nhìn không rõ lắm. Tôi lững thựng dựng xe bước vào quán, lòng cũng thấy tò mò
- Trời anh Long? – Tôi há hốc mồm khi nhận ra người ngồi cạnh chị Mỹ. Chị ấy thì vẫn tươi cười, xinh gái như bao ngày khác
- Lâu quá không gặp anh! Sao anh lại…? Á à, thì ra là…! – Tôi hét dật cục thể hiện rõ sự ngạc nhiên
- Suỵt, bé mồm thôi nào! – Chị Mỹ nói với tôi
- hì hì! Tôi gãi đầu dáo dác nhìn xung quanh xem có ai đang dòm mình không rồi kéo ghế ngồi xuống
- Mấy năm rồi không gặp chú, lớn nhanh quá nhỉ? Cao gần bằng anh rồi!
Tôi chỉ biết ngồi cười và gãi đầu, chị Mỹ thì cười dịu dàng, vẻ hạnh phúc hiện rõ trên đôi mắt.
- Hihi, tưởng ai xa lạ hóa ra lại là anh! Biết thế em đã tán chị Mỹ cho anh tức chơi rồi! – Tôi đùa
- Ăn đòn 1 lần chưa chừa hay sao? – chị Mỹ nói
- Anh về lúc nào thế? Sao lâu lắm rồi chẳng thấy ra em chơi?
- Mới về lúc chiều này. Thằng Hùng (anh trai tôi) nó cũng về với anh đấy! 2 thằng đi cùng 1 chuyến mà!
- Vậy á? Có quà cho em không biết nữa? – Tôi vui sướng
- Nhìn kìa, như con nít ấy! – Chị Mỹ với gõ đầu tôi
- Cảm ơn chú đợt vừa rồi chỉ cho Mỹ học hành, biết tin anh cũng mừng lắm, phấn đấu được như Hùng nhà chú nha!
- Chị kể hết cho anh ấy nghe rồi, ai ngờ 2 anh em lại biết nhau! – Chị Mỹ nói thêm vào
- Có gì đâu anh! Ngày trước anh cũng chỉ em mãi đấy thôi! – Tôi gãi đầu
Một buổi nói chuyện rôm rả và vui vẻ đã diễn ra, tôi quên cả đói ngồi cười cười nói nói, lúc sực nhớ ra là muộn rồi thì không còn kịp nữa, vội vội đứng lên ra về, thế nào cũng bị mẹ mắng cho xem. Chào 2 người, tôi không quên dặn anh Long không được nói với anh tôi mấy chuyện này, nhất là cái vụ tôi bị tẩn.
Gặp mặt “tình địch” trở về mà tôi chẳng thấy buồn tẹo nào, ngược lại còn thấy vui vui nữa. Có lẽ vì tôi đã quen và chấp nhận với việc “làm em” của chị Mỹ rồi, tôi chỉ cần được thấy chị ấy là cũng đủ vui sướng lắm! “thì ra người yêu chị Mỹ là anh Long, thảo nào chị ấy chẳng thèm để ý đến ai nữa!” – tôi vừa đi vừa nghĩ. Anh Long là bạn học với anh tôi, mấy năm trước còn học chung thì hay ra nhà tôi chơi lắm,hay chỉ bài cho tôi nữa! Anh ấy cũng là niềm tự hào của trường chuyên bọn tôi ngày trước. Lâu ngày không gặp, anh ấy vẫn phong độ, nhỏ nhẹ như ngày nào…
Chẳng mấy chốc mà mùa hè đã đến, cả sân trường đỏ rực hoa phượng, ngày tôi phải chia tay chị Mỹ cũng đã đến rồi. Có một chút thoáng buồn, một vài lời nhắn gửi và những cái ôm trong buổi chiều hè tôi đi biển chia tay…mấy bà chị ấy. Trong lòng chợt thấy hụt hẫng, man mác buồn mặc dù chị vẫn ở ngay bên cạnh, cười đùa với tôi. Vậy là tôi sắp phải xa người con gái đầu tiên tôi có những tình cảm khác rồi!
Hơn hai tháng sau, tôi gặp lại chị Mỹ trong nỗi vui mừng, 2 chị em ôm nhau nhảy tưng tưng như 2 đứa điên trước phòng giám hiệu. Chị ấy đỗ DH Ngoại thương rồi, cũng là cố gắng và may mắn nữa. Hôm nay chị ấy về trường lấy giấy tờ gì đó, vô tình gặp lại.
Vậy là “mối tình đầu” của tôi đã chính thức khép lại, không, nói đúng hơn là tôi đã chính thức phải xa người con gái luôn mang lại cho tôi cảm giác ấm áp, được yêu thương và nụ cười xóa tan mọi ưu phiền. Tôi vẫn gặp chị ấy vài lần nữa mỗi khi chị ấy từ HN về, mỗi lần gặp là một lần tôi lại vui sướng đến cả tuần mới hết. Có lẽ chẳng có người con gái nào đặc biệt đối với tôi được như thế nữa. Tôi lại cắm đầu vào cày cuốc, hi vọng 2 năm sau lên HN và được gặp lại chị....