pacman, rainbows, and roller s
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Hoa Vô Lệ - Suly Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Hàn thiếu nói thả cô rồi đó.
Một thoáng vui mừng hịên trên gương mặt xinh đẹp tiều tụy. Cũng may có người thanh niên đó cho lén cho cô đồ ăn để cầm cự được hai ngày qua.
Tử Di đứng dậy mà chân cô tê cứng đến ngã khụy xuống người thanh niên vội vàng đỡ lấy cô:
- Cô ổn chứ.
Tử DI gượng cười:
- Chắc tại tôi ngồi lâu quá.
- Vậy à. Tôi sẽ đưa cô về.
- Cảm ơn.

Chương: 24
- Anh à. Cô ấy xuất hiện rồi. – Cậu liếc liếc về phía ngồ Tử Di che miệng nói nhỏ qua điện thoại.
-…
- Ồ…được rồi.
-…
- Em biết rồi. Thôi nhé.
-…
Đan Băng tắt máy đi lại đến chỗ Tử Di, cậu ngồi xuống đối diện nhìn cô đầy nghe ngờ:
- Hai ngày qua cậu làm gì mất hút vậy?
Tử Di lắc đầu, mắt vẫn chăm chăm nhìn vào đồ án:
- Có chút việc thôi.
- Đi cùng Tuyết Y à – San Phong dè chừng nửa muốn nửa không muốn hỏi.
Lại nhắc đến tên người đấy. Tử Di chỉ muốn thoát khỏi cái tên đó để sống mà thôi vậy mà cũng không yên nữa, cô nhìn Đan Băng ánh mắt thật mỏi mệt, hai quầng mắt hiện rõ vết thâm như không ngủ được, gương mặt hốc hác tiều tuỵ khác hẳn 3 ngày trước đây, bờ môi cô cứng trắng nhợt nhạt.
Không hiểu sao Tử Di lại xuống sắc chỉ trong 3 ngày như vậy. Đan Băng thấy lo lo, cậu cố hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra à?
Tử Di lắc đầu:
- Không có, tớ muốn yên tĩnh, cậu về bàn đi.
Đan Băng chẹp mịêng, cậu đành đứng dậy đi rồi đột nhiên dừng lại, nói:
- Có chuyện gì cần cứ gặp San Phong, anh ấy sẽ giúp cậu vô điều kiện.
Tử Di chợt thấy buồn lòng, cô cúi mặt xuống những lọn tóc loà xoà trước mặt che cho cô những nét buồn đang hiện trên đôi mắt.
Gía như cô nhìn thấy được San Phong trước người đó…
Tư Di mím môi thật chặt, cô chống tay lên đầu, trạng thái rất chán nản không muốn làm gì nữa…Tử Di gục mặt xuống bàn nằm, mắt cô nhắm lại đầy mỏi mệt…Cô chỉ muốn quay lại từ đầu và không gặp được con người tàn độc đó…

Tử Di thẫn thờ đi bộ ra đón xe Buýt, cô lững thững bước từng bước nặng nề. Bầu trơờ quanh cô trở nên u ám, cô không còn thấy gì là tười đẹp nữa và cũng không biếtt lúc nào ngườiđó lại nổi cơn giông tố…và người gánh lấy hậu quả chính là cô chứ không phải là ai khác…
- Tử Di.
Vẫn bước chân tiếp, Đang buồn nản, cô không để ý đến tiếng gọi sau lưng…
- Tử Di.
San Phong dừng hẳn xe lại, cậu xuống xe chạy theo sau cô. Chỉ vài bước là đuổi kịp.
Tử D giật mình, cô giương đôi mắ u buồn nhìn lại phía sau.
San Phong cũng giật mình không kém khi nhìn gương mặt nhợt nhạt, trắng xanh tiều tuỵ của cô. Lòng cậu thấy nhói đau khi nhìn vẻ mặt bạc nhược ấy.
San Phong đưa tay sờ lên má cô.
Mặt cô nóng phừng phừng như lửa. Đôi mắt cũng sụp xuống đỏ hoe như đang ốm.
San Phong lo lắng hỏi:
- Em bị sốt rồi.
Cậu nhanh tay kéo cô lên xe mình. Lái thẳng về nhà mình, mặt mày khó coi không nói câu gì.
- Cái gì…cái gì kia…
Đám phóng viên đang rình trước cổng nhà siêu mẫu Thanh Trúc săn tin bỗng nhiên thấy tiếng phanh xe gấp họ quay lại nhìn.
Tất cả đều trố mắt nhìn người xuống xe là nhân vậy nổi tiếng giới kinh doanh. Cậu xuống xe, mở cửa cho một cô gái bước xuống.
Các ăn mặc quần lejing áo bazle quá đơn giản của Tử Di khiến họ ngạc nhiên. Thường đi với những doanh nhân đều là các chân dài mặc mini zíp sao giờ lại…chẳng nhẽ họ đang đổi khẩu vị mới…Không có thời gian nghĩ nhiều các papazazi nhanh chân chạy xang cổng căn biệt thự Huỳnh tổng nhanh tay chụp San Phong đang nắm tay kéo Tử Di vào nhà…vài người đã nhanh tay chụp được vài bô để có đề tài “Hot” cho ngày mai, mịêng cười tươi ra về. Nhiều người chậm chân quá vừa đến thì hai người đã vào trong nhà mất dạng đành ngậm ngùi quay lại nhà siêu mẫu kia mai phục tìm tin mới khác vậy.

- Em phải về.
San Phong cau mày nhìn cô:
- Em ngồi xuống đi. Đợi anh.
Căn biệt thự rông thênh thang như hoàng cung khiến ai cũng phải ước ao có được, nhưng sao trong Tử Di lại không có cảm giác choáng ngợp là vì cô đã quen và chán cái cảm giác ở một mình những căn biệt thự siêu cấp như vậy rồi.
Người cô nhức mọi thật khó chịu, hơi thở cũng nóng hổi mặt từ trắng chuyển xang đỏ phừng đôi mắt cứ mỏi muốn díp lại người nao nao mệt nhọc.
Cô dựa lưng ra phía sau tựa vào đó cho đỡ mỏi.
Vài phút sau San Phong xuấ hịên với ly nước lọc và vài viên thuôc hạ sốt trên tay đưa cho cô:
- Em uống đi.
Tử Di gượng ngồi thẳng dậy nhận lấy, cố cười cảm ơn cậu. Những cử chỉ xa lạ đó càng khiến San Phong đau lòng, cậu đợi cô uống xong mới nhẹ nhàng hỏi:
- Hàn thiếu đã làm gì em đúng không?
Tử Di lắc đầu cười gượng. San Phong nhíu mày, ánh mắt cậu đầy nghi ngờ:
- Em đang nói dối.
Tử Di chán nản không buồn nói thêm câu nào, cô cúi đầu lặng thinh.San Phong cũng không muốn bắt ép cô nữa. Cậu dịu giọng lại:
- Thôi, em lên phòng anh ngủ một giấc đi.
Tử Di lắc đầu:
- Không cần đâu, em không sao.
Cô đứng dậy, người chao đảo đầu nặng trịch, đầu cứ quay vòng vòng đến chóng mặt, cô ngồi uỵch xuống. San Phong vội đỡ Tử Di, cậu lo lắng:
- Nghe lời đi. Tối anh sẽ đưa em về.

Tử Di dần đi vào giấc ngủ mệt mỏi, lồng ngực nóng ran thở từng hơi khó khăn…hai hàng mày phượng nhíu lại dù đang trong giấc ngủ.
San Phong nhẹ nhàng bước đến ngồi xuống cạnh cô, nhìn nét mặt bạc nhược buồn bã của cô cậu cảm giác như chính mình đang đau vậy. Chắc chắn Tuyết Y đã làm gì co mới ra nông nỗi này… Hai hàm răng San Phong nghiến chặt ánh mắt cậu sắc lạnh “Tôi đã cảnh cáo cậu rồi…”
Cố kìm nén cơn giận, San Phong ngồi xuống, mắt cậu long lanh như đang có nước trong đó, nhìn cô trong cơn ngủ mê đầy nét mệt mỏi, tim cậu đau…đau lắm. Sao Tử Di lại không nhìn thấy cậu trước Tuyết Y… tại sao người đó không phải là cậu…
Cậu chắn chặt môi mình đến nỗi nhưng vết răng còn in hằn trên làn môi mỏng sắc hồng…Cậu đưa tay khẽ sờ lên gương mặt tiều tụy của Tử Di “ Em sẽ nhìn về phía anh phải không…”

Xe Porsche 918 Spyder, âu phục Hugo boss túi sách gucci. Đẹp trai đến sững sờ.. khiến người ta ngây người ra. Vẫn là khuôn mặt tuấn tú, ngũ quan sáng sủa cặp mắt lúc nào cũng như đang cười có thể phát ra điện nhìn thấu tâm can người đối diện. Lúc nào cậu cũng là tâm điểm của mọi bữa tiệc, đánh gục hế nửa số cô gái chưa kết hôn và ngay cả đến những phu nhân cũng thầm liếc nhìn cậu.
Ánh mắt cậu nhìn thẳng, đôi môi vẫn còn chút xám xịt nhưng nụ cười rất có tinh thần bước vào trong đại sảnh…
- Hàn thiếu lâu rồi không gặp.
Cậu khẽ gật đầu chào hỏi:
- Lâu không gặp ông Davill, vẫn khỏe chứ.
- Ồ cảm ơn tôi vẫn tốt. À nghe nói cậu và Huỳnh tổng đang để ý chung đến một cô gái sao?
Ông Devill nhướng mày cười với Tuyết Y, cậu cười trừ lảng xang chuyện khác:
- Vậy ông về đây có dự định nào mới sao?
- Ừm..Cũng có – Devill gật gù, nhấp ly rượu.
- Hàn thiếu…
Từ xa Nhã Kỳ bước từng bước chân địêu nghê đến bên Tuyết Y, mắt long lanh cười tình tứ với cậu.
Cô nhìn ông Devill chào như đang ra mắt và giới thịeu mình là người tình của Hàn thiếu:
- Chào ngài.
- Ồ…Chào Nhã thư.Hai người… – Ông Davill nhìn hai người mắt lúng liếng cười nhìn họ.
Tuyết Y chỉ cườii không đính chính. Nhã Kỳ lại cho thái độ đó của Tuyết Y là ông Devill đã nói đúng. Cô che miệng cười như ngại ngùng:
- Ngài tinh mắt thật đó.
- Haha…nhìn vào ai cũng đoán được thôi…

- Huỷ cuộc hẹn cho tôi.
-…
Càng ngày cơn sốt Tử Di càng cao, không hề hạ bớt chút nào. Trán cô toát hết mồ hôi lanh người thì nóng ra…môi càng ngày càng tái nhợt rồi tím tái như người sắp chết, San Phong vội vàng lấy áo khoác mình mặc cho cô…...
« Trước1...5354555657...106Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ