Duck hunt
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Quá Khứ Lầm Lỗi Và Bài Học Cuộc Đời Voz

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Nhưng mình nhìn mọi chuyện không đơn giản như bản chất của nó, 1 thằng đầu óc như mình, xoay sang ý nghĩ, có thể 2 tháng đó, nó chờ cho mình gọi điện cho bạn bè người thân, bằng cái sim nó mất, rồi từ đó, nó tìm đc mình…
Cái này thì không phải không thể xảy ra, vì dùng số đó, chắc cái điện thoại của nó mất kèm cũng đắt, nên cu cậu ấm ức, muốn tìm thằng lấy cắp đt.nên mới để như vậy, may mà 2 tháng đó mình tỉnh, không có gọi cho bạn bè nào hết,cho dù muốn khoe với tụi nó, và 2 em rau đang chăn số vip của mình, nên chỉ gọi linh tinh cho phát sinh cước..
Kể vậy thôi, kể tiếp lộ hết chuyện xấu xa, các bạn lại ném gạch.
Chú B cầm tờ giấy, dường như đã hiểu ý mình, nhưng vẫn hỏi lấy lệ:
- ông con định làm gì với đống này.
- Cháu đang định bàn với chú xem bán mớ này đi ntn, cháu nghĩ cũng kiếm đc kha khá.
Tính tới lúc ấy, còn khoảng hơn chục em số đẹp và dễ nhớ chưa bị khóa hay làm lại. gồm 2 em tam hoa 555 và 666, 4 em sim gánh đảo, 3 tiến, và vài em lặp dễ nhớ. mình có thể khẳng định là những con sim đẹp còn giữ lại của ngày xưa, sẽ không bị ai làm lại nữa, vì đã gần 1 năm rồi,kể từ ngày chú B còn đi xin về cho mình, muốn làm lại, mà không khai báo đc 5 số thường xuyên liên lạc trong vòng 6 tháng, thì khó mà đc ( bạn nào làm trong viễn thông chắc hiểu quy trình làm lại sim).
Chú B nghe xong cười và khen đểu 1 câu:
- ông cháu dạo này đầu óc nhanh nhạy gớm nhỉ
- Thì bây giờ 2 chú cháu ở nhà, cũng chẳng có nguồn thu nhập nào, nên cháu định vậy thôi, chú xem thế nào quyết giúp cháu, có để lại cũng chẳng dùng đến.
- nhưng người ta đòi sang tên chính chủ thì mày làm thế nào.
Ờ nhỉ, đcm, lúc này mình ngẩn người ra như mất hồn, sao không nghĩ tới vấn đề này nhỉ, không sang tên được chính chủ, thì bán đéo ai chịu mua cho mình

1 lúc sau mới trả lời chú:
- không sao đâu, cái nào họ đăng kí rồi thì mình bán rẻ, chắc tụi nó ham rẻ là mua thôi, còn cái nào chưa đăng kí thông tin cá nhân, cháu lắp vào máy gọi 1 tuần, rồi mang ra điểm giao dịch là đứng tên đc thôi.
Lúc ấy giọng buồn lắm, vì chú B đã khơi đúng chỗ khó của công việc này, mình đáp lại vậy, cũng coi như tự an ủi mình.
- Thế ở đây cái nào chưa đăng kí?
- Để cháu lắp lại kiểm tra đã.
Lại là cảm giác hồi hộp, chỉ mong tất cả đống này chưa đăng kí chính chủ, thế là hấp tấp lắp thật nhanh, 2 chú cháu hí hoáy 1 lúc, mới ra đc kết quả cuối cùng, em 555 chính chủ, chỉ còn lại em 666. còn thêm mấy em gánh đảo… nửa được nửa không, thôi thế cũng tạm, mình nhẩm tính trong đầu, chắc cũng đc tầm vài triệu… cho mẹ hẳn 10 triệu đi, nhưng 10 triệu, thì vẫn quá ít so với cái giá phải trả sau này…
Lấy bút ra và ghi lại tất cả những thông tin, những gì cần phải làm với em sim nào, đều ghi tỉ mỉ lắm, chưa bao giờ mình lại có hứng với cái trò quái gở như lúc này.
Đến ngày hôm sau, lên rongbay.com  mục việc làm  gia sư  tuyển cô giáo gia sư cho mình, à đéo phải,vừa tốt nghiệp ĐH xong thì tuyển tụi nó làm éo gì. Là để tranh thủ liên lạc với 5 số cố định nhằm hợp thức hóa thủ tục đăng kí chính chủ cho sim.
Mình thì lại không muốn lãng phí tiền với thời gian, nên mới nghĩ ra đc cái trò đó.xem chăn thêm đc em rau nào không ( cuối cùng đc 1 em SV ĐH HN, xin đc kể sau)
Sao mà nhiều tin rao gia sư thế, mà toàn các em SV năm 2- 4, có em khoe giỏi dạy toán cấp 1, em giỏi luyện thi ĐH… em tiếng Nhật, tiếng Anh…
Phân vân mãi, chẳng biết chọn liên lạc với em nào, cuối cùng đưa ra quyết định, chọn mẹ 1 em nhận luyện viết chữ đẹp cho học sinh, ( đm, vì chữ mình cũng xấu nữa, nên biết đâu sau này cũng cần nhờ tới em nó )
Mất tới gần 1 tiếng để chọn lọc và ghi số các em ra giấy.
Vậy là 1 tuần liền, chỉ ăn với nằm nhắn tinđong đưa, mặc cả học phí với các em ý ( hồi đó dở người, toàn gọi tụi nó là chị chứ)
1 tuần vừa ngắn, vừa dài, bao niềm vui, bao kỉ niệm, mình sẽ viết về chuyện tán tỉnh và trêu chọc các em này sau,
Vậy là thứ 2 đầu tuần đã đến, ngày quyết định phi vụ bán sim có thành công hay không đã đến, sáng hôm ấy dậy sớm, gom ngay đc 7 cái CMND trong ngăn kéo ra rồi háo hức lên đường, 84 và 69 HQV thằng tiến.
Lòng hồi hộp như chưa bao giờ như vậy,
10/ CÂU CHUYỆN VỀ NHỮNG CHIẾC SIM
Đầu tiên. Phải xử lý em tam hoa đã, quý nhất em này, vì giá hồi đó, cũng tầm trên 3 triệu. thế là hớn hở chui vào 84 HQV. Mẹ, lúc ấy lòng cũng hồi hộp và run lắm, nhỡ làm hết giấy tờ thủ tục rồi, con nhân viên lại bảo sim này là ăn cắp, mình không phải chính chủ, thì éo biết giấu cái mặt đi đâu cho hết nhục với mọi người. nghĩ vậy, đành tạt vào vệ đường, mua lấy cái khẩu trang 5k đeo vào cho dễ nói chuyện. biết đâu trong đó có máy quay ghi lại mặt mình thì chết cha (tính mình làm gì cũng cẩn thận lắm)
bước vào phòng thì cũng chưa đông lắm, có 1 em xinh tươi đứng cửa, hỏi nhu cầu để phục vụ, con bé chỉ vào bàn trong cùng, mình xin liền 3 tờ khai cho 3 em viettel, con bé hơi ngạc nhiên nhìn mình, nó tỏ vẻ nghi ngờ, chắc lúc ấy nghĩ mình khùng, vào trong này lại đeo khẩu trang, xin những 3 tờ , lưỡng lự 1 lúc, con bé vẫn đưa cho mình đầy đủ. Phù… May thế…
bắt đầu giở đống chứng minh ra, chọn bừa 3 cái, éo cần quan tâm trai hay gái, rồi điền thông tin, lại phải giở nốt 2 cái điện thoại, tìm sđt mấy em SV làm thêm để điền vào phần các số hay liên lạc.
xong xuôi tất cả giấy tờ, mang liền 3 cái ra quầy, con bé nhìn mình như 1 vật thể lạ.
Đm, miệng nó cứ ư ử cái gì ấy, sau khi đọc xong 3 tờ khai, nó hơi nghi ngờ thì phải, đến mình cũng thấy ngu, đi đăng kí toàn sim đẹp, mà lại đeo khẩu trang, rồi khai liền 3 sim 1 lúc, với chứng minh của 3 đứa ở 3 tỉnh khác nhau, bảo sao nó không nghi.
Con bé lại nhìn mình 1 lần nữa, hỏi:
- Anh có thể cho em biết mệnh giá thẻ nạp gần đây nhất của anh vào 3 thuê bao được không?
Ôi shit, làm sao mà bố mày nhớ đc chứ, có nạp éo đâu mà nhớ. Thế là phân trần với con bé 1 lúc, nói là người thân dưới quê nhờ ra đăng kí, em đã khai theo đúng thủ tục đầy đủ rồi, chị giúp em… bla…bla… mỏi cả miệng, nó mới thôi chất vấn mình. Và bắt đầu nhập số liệu vào hệ thống, mẹ, mướt mồ hôi vì lo sợ…
Đó là khoảnh khắc mà mình cảm thấy thời gian trôi đi lâu nhất,lâu hơn các bạn hóng chap mới nhiều… lâu kinh khủng, và sự hồi hộp, lo lắng, định vứt phắt cái khẩu trang ra rồi, nhưng nghĩ lại thái độ nghi ngờ của con bé kia lúc nãy, lại sợ…
15ph trôi qua…
- xong rồi anh.
Ôi, muốn hét lên thế, mà không dám, phải nín nhịn, rồi nín cười nữa chứ, kha kha, kế hoạch coi như đã thành công 1 nửa.
- hết bao tiền vậy chị?
- không mất phí anh à
- vâng, cảm ơn chị.
Kha kha kha, sướng quá, phi ra xe luôn, kẻo con bé nó nghĩ lại, đòi sim thì chết cha.
Đi làm nốt mấy sim đẹp vina thôi, ra 69 HQV, tụi này có vẻ làm ăn suôn sẻ hơn, nên chỉ 30ph sau, là 4 em sim đẹp nữa đã thuộc về mình…
Có thể ví, cảm xúc ấy, hạnh phúc như vừa chiếm đoạt , sở hữu đc 1 cô gái đẹp, nhưng nếu biết đc kết cục đằng sau đang chờ mình, thì chắc ở đây, chẳng có bạn nào dám làm như vậy nữa đâu…
Bước ra khỏi cửa, là phi xe thẳng về nhà, chạy đi gặp chú B ngay. Chú thấy mình vui. Nên cũng khen vào câu, không quên nhắc mình, làm gì cũng phải cẩn thận.
Trên đường về, mình đã vạch sẵn kế hoạch tiếp theo, và chỉ về nhà, là bắt tay vào thực hiện luôn, trước tiên phải lấy 1 số sim đẹp, đăng lên mạng rao bán phải có số đt liên lạc sao cho ra hồn, thì mới tạo được uy tín với khách hàng, chẳng hiểu sao, lúc ấy nông nổi, lại sinh ra thích phô trương, nên quyết định lấy em sim 666 làm sđt liên lạc. đó cũng là 1 mối nghi ngờ về khả năng mình bị chém sau này…...
« Trước1...891011Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ