↓↓ Truyện Hành Trình Cưa Đổ MC - F.Alone Voz Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Chuyện này đã ảnh hưởng sâu sắc đến gái liên quan đến tương lai cuộc đời sau này của gái. 2 vợ chồng đó là người dân tộc. Bà già kia trước là vợ của anh trai cả của ông chú đó. 2 anh em cách nhau 14 năm. Sau anh trai đó chết, theo tục lệ nối dây của người dân tộc bà già kia phải lấy ông chú đó. Người dân tộc nó thế, đã lấy về thì sống hay chết cũng là người của nhà trai.
Gái đang bức xúc về chuyện của mama lại thêm chuyện này nữa nên gái quyết tâm sau này sẽ làm trong tỉnh hội phụ nữ. Theo như gái nói thì gái muốn đòi lại công bằng cho những người phụ nữ, muốn cho đàn ông biết đàn bà cũng có thể làm chủ thế giới…dài dài lại động chạm sĩ diện của đàn ông nên em không nhớ hết. Chuyện về tục nối dây thấy bảo là bài báo đầu tiên của gái sau khi ra trường. Nếu thím nào có vô tình đọc được với nội dung tương tự như trên thì tác giả chính là gái của em.
Và điều gì phải đến cũng đã đến. Gái nói chú ý đến em vì em là con trai mà lại quan tâm đến vấn đề bạo lực gia đình chứng tỏ em là một người hiểu biết tôn trọng phụ nữ – Gái thích điều này. Thêm nữa gái không tin vào mê tín dị đoan hợp – khắc tuổi. Em 86 không hợp với 88 của gái nên gái lại càng thích – Em thích điều này. Cơ mà chả biết 88 có hợp với 92 không.
Giờ em đang rất hoang mang. Cả 2 lý do gái chú ý đến em đều là giả vậy nếu lỡ bị phát hiện chắc gái cắt xoẹt ứ chơi với em nữa híc híc. Mà gái cũng rất giữ ý và tinh tế. Gái chỉ nói chú ý đến được lùi không xong.
***
Tối hôm đó trời mưa to và đồng thời cũng là kỉ niệm 1 tháng quen nhau. Chỉ là quen thôi nhưng miễn có lý do gần nàng là được. Mình chuẩn bị 1 cái bánh gato, nến, hoa, …nhạc nhẽo đủ cả…Mình bịt mắt nàng bước và đẩy cửa vào.
Khi nàng mở mắt ra thì trước mặt nàng là 1 bó hoa hồng đỏ thắm…Mình biết đây không phải là lần đầu tiên nàng nhận được hoa từ một người khác giới nhưng nàng vẫn tạo cho mình cảm giác như đó là lần đầu của nàng…Má nàng ửng hồng xúc động, mắt hơi ướt như sắp khóc…càng nhìn càng thấy yêu.
Tiếp đó bọn mình cắt bánh, tâm sự…bên ngoài trời mưa bên trong bật nhạc kiss the rain…khung cảnh trữ tình lãng mạn…đoạn này không tiện kể.
Đến tầm 9h thì nàng đòi uống bia vì phòng mình có sẵn con mực nướng rồi. Mình ra ngoài mua bia để nàng lại 1 mình…và đó là sai lầm của mình.
Vừa về đến phòng đã thấy nàng đứng sẵn ở cửa vẻ mặt đằng đằng sát khí. Biết là có biến mình quan sát và liên kết sự việc lại. Mới đi có 10p mà nhạc tắt laptop đang vào web. Thôi bỏ mẹ thớt tường thuật mình lưu trên chorme
MC : Chuyện này là thật sao? – Nàng chỉ vào cái laptop nói đôi môi vẫn run run và bờ vai rung lên từng hồi
K : Sao là sao? – Lấy hết can đảm mình trả lời hi vọng tình hình không xấu như mình tưởng tượng
MC: Hôm trước bạn em bảo…nhưng em không tin hóa ra là thật… – Giọng nàng như nghẹn lại
K :…
Chát…nàng tát mình một cái rồi bỏ ra ngoài. Toàn thân mình bất động chưa hết bàng hoàng…Bên ngoài trời mưa như trút nước…
Bây giờ mình cũng không hiểu được cảm xúc của mình khi đó nữa, chỉ biết nếu không đuổi theo thì đây sẽ là lần cuối cùng mình gặp cô ấy…Như chợt nhớ ra điều gì đó mình lao ra ngoài cố tìm một bóng dáng thân quen. Phía bãi gửi xe nàng trên chiếc vespa trắng phóng vút đi. Mình cố chạy ra ngăn lại nhưng không kịp. Một điều may mắn là xe mình vừa đi về dựng ngay bên ngoài. Chẳng nghĩ nhiều mình lấy xe ga hết cỡ đuổi theo để mặc anh soát vé vẫn đang ú ớ đằng sau.
Đến đoạn trường cao đẳng múa mình bắt kịp nàng và phóng lên chặn đầu xe. Nàng phanh gấp, chẳng bỏ lỡ cơ hội mình xuống xe rút ngay chìa khóa xe nàng như mấy thằng cơ động vẫn làm.
K : Đúng vậy, mọi thứ đều là thật. Truyện trên Voz là anh viết, anh xin lỗi vì đã đem mọi thứ lên đó, anh không làm bên đoàn, anh ít tuổi hơn em, anh nói dối em nhiều chuyện nhưng anh chưa bao giờ lừa dối tình cảm của em…
MC : Vậy thì sao chứ? Cò bao nhiêu tuổi mà đòi làm anh? Chị không giận vì Cò viết nhưng tại sao Cò lừa dối chị biến chị thành trò hề như vậy? Chị không thể chấp nhận một người bạn như thế…Tránh ra để chị đi… – Nàng cố gắng giành lại chìa khóa trong vô vọng…
Mọi thứ trong mắt mình dần mờ đi…là do cơn mưa quái ác hay do mắt mình ướt…Đúng vậy, mình đã khóc vì một người con gái. Khóc vì mình đã làm tổn thương cô ấy nhưng tất cả cũng chỉ vì yêu mà thôi.
K : Em còn nhớ tại sao em vào làm trong hội phụ nữ không? Anh dám chắc rằng nếu em làm ngành báo hay ngành y…bất kì ngành gì em đều có thể thành công. Nhưng em chọn phụ nữ vì em nó làm em hạnh phúc. Trong một phút giây gặp đôi vợ chồng theo tục nối dây em đã có quyết định ảnh hưởng lớn đến sự nghiệp sau này của em. Bây giờ cũng vậy, chỉ là trong khoảnh khắc này em có thể can đảm đặt hạnh phúc cho mình vào anh không?
Em là cô gái mạnh mẽ, phá cách không tuân theo bất cứ quy tắc thông thường nào. Vậy thì việc anh ít tuổi hơn em có thật sự quan trọng không? Tương lai anh có thể mang lại hạnh phúc cho em không? Gia đình em sẽ phản ứng thế nào?…vân vân và vân vân…Gạt hết sang một bên đi. Nhìn vào mắt anh này…Tự hỏi con tim mình xem em có yêu anh không? Đi theo tiếng gọi của con tim…Vậy là đủ!
Còn về anh, em không cho anh cơ hội lựa chọn người con gái nào khác cả, anh…yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên – (Câu này mượn của TM trong YNCHDNEG, mượn tý trả ngay)
Lúc này quần áo nàng ướt sũng, môi tái nhợt, đôi vai run run vì lạnh, tóc bết vào nhau như một con mèo ướt…Tôi xót xa nhưng có lẽ bây giờ tôi cũng chẳng khác gì nàng.
MC : Làm sao em tin được chứ khi mà anh lừa dối em ngay từ đầu? Tình cảm con người dễ thay đổi nhất là khi anh còn trẻ như vậy…
K : Niềm tin ư? Dễ thôi…
Giờ mình cũng không hiểu lúc đó mình lấy đâu ra cái dũng khí đó nữa. Chẳng ngần ngại một giây nào mình rút chai Ken treo trên xe đập hết sức bình sinh vào tay trái.
Choang…!
Chai Ken vỡ làm đôi. Dòng máu đỏ hòa lẫn bia chảy xuống lòng đường. Giống như Cusiu trong chị ơi…anh yêu em…đây là cách duy nhất mình có thể nghĩ ra lúc này. Có lẽ Voz có ảnh hưởng rất lớn đối với mình.
MC : Aaaaaaaaaaaaaaaaa – Nàng hét lên đầy sợ hãi
Người dân bắt đầu chú ý nhìn ra. Với bản lĩnh và sự thông minh của nàng, chỉ mất vài giây để khống chế sự sợ hãi nàng xé vải ở tay áo buộc cầm máu cho mình rồi bắt mình lên xe. Cũng may trời tối và mưa to nên không nhiều người để ý.
K : Đi đâu vậy?
MC : Đến bệnh viện chứ gì nữa nhanh lên máu chảy quá trời kia…
K : Không! Em vẫn chưa trả lời …
MC : Trả lời gì…trời đi nhanh lên gãy tay đó không đùa đâu – Nàng hoảng loạn
K : Em có yêu anh không?
MC : Có…
K : Về nhà đi anh ghét bệnh viện…(Trước mình từng tâm sự với em. Mình ghét bệnh viện là có lý do của nó)
Tâm trí mình lúc này không còn tỉnh táo nữa nhưng mình nhất quyết không đến bệnh viện. Mình ghét đồng thời cũng sợ nơi đó vì những gì xảy ra trong quá khứ…
Người ta nói mẹ đánh không đau bằng ngồi sau đàn bà nhưng bây giờ mình chẳng quan tâm điều đó nữa. Tất cả những gì mình cảm nhận được là hơi ấm và sự lo lắng hiện lên trong đôi mắt người con gái mình yêu. Mình thật sự hạnh phúc…Cứ như vậy mình chìm dần vào giấc ngủ…
Tỉnh dậy, mình đang nằm trên chiếc giường thân quen. Bên cạnh là nàng…Vẻ đẹp thanh khiết không tỳ vết. Mọi thứ vẫn vậy chỉ duy nhất tay trái mình không còn cảm giác. À hóa ra nó đã được bó bột trắng xóa. Chắc là gãy xương rồi đây. Híc híc. Phía bên ngoài nàng cùng thằng cu em mình đang nói chuyện cùng 3 – 4 người nữa…Toàn những gương mặt lạ hoắc.
Sau này thằng cu em kể lại tối hôm đó nàng và anh soát vé đưa mình vào phòng mặt cắt không còn giọt máu, tay trái máu nhuộm đỏ mảnh vải và vẫn không ngừng chảy xuống. Nàng thay bông băng cầm máu cho mình rồi gọi cho cô bạn là bác sỹ đến giúp. Sau đó đưa chìa khóa và giấy tờ xe cho cu em đi lấy về còn nàng ở lại trông mình cả đêm. Nghĩ cũng liều thật dám bỏ xe giữa đường chạy về đây. Nhưng điều đó cũng thể hiện nàng rất quan tâm mình....