Old school Swatch Watches
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Bản Chất Của Đĩ Full - Tác Giả Hai Mặt

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

“không, lần này tởn rồi, nhưng được cái bên Singapore ở khu phố đèn đỏ bán đủ thứ đồ chơi kích dục hay ho, thế là lão mua về hành hạ tao cả tuần lễ “.
Gịong điệu Ngọc Dao Lam bỗng trở nên bình thản
Kể cũng hay thật, những trò bệnh hoạn đó lại có 1 sức kích thích nhất định khiến con người ta nửa muốn ngã theo, nửa muốn lùi bước.
Như Ngọc Dao Lam trong trường hợp này, có gì để mất đây?chuyện gì chị ta chưa từng kinh qua?
Những trò bạo dâm diễn ra như cơm bữa, sư tử cái bị trói, bị đánh bằng 1 sợi dây nhựa đặc thù, đánh vào chỗ nào, chỗ đó râm ran ngứa.
“khi đã ngứa rồi thì ham muốn càng tăng thêm chúng mày ạ”-Ngọc Dao Lam bẻn lẻn nói.
“thôi, thôi ngay, cưng đi vào phòng khoá cửa phòng lại”-Thắm ra lệnh cho tôi.
“nhưng có gì đâu?anh có làm sao đâu?”
“đúng đấy Thắm, cứ để thằng nhóc nghe rồi học hỏi”-Sami là chuyên gia thọc gậy bánh xe.
Chúng tôi còn đang cãi nhau thì Ngọc Dao Lam tiếp tục đều giọng kể chuyện.
Chuyện của chị phảng phất như 1 bộ phim cấp 3 kinh dị.
“chúng mày đã làm tình với rượu bao giờ chưa?”-chị Ngọc hỏi.
“chưa”
“hình như chưa, mà nghe quen quen nhỉ?”
“tao vừa tắm bia vừa quất rồi”-Sami gật đầu lia lịa.
Thì ra lão già đổ rượu lên người Ngọc Dao Lam rồi từ từ thưởng thức mùi vị khắp nơi trên thân thể , đó là khúc dạo đầu cho 1 đêm dâm loạn.
Lão nói “anh không thể lên được như hồi xưa thì anh để em lên thay anh 100 lần nhé”
Câu nói “100 lần, 100 lần” của lão ám ảnh Ngọc Dao Lam trong những ngày nơi đất khách quê người.
“nói chung chuyện của mày đại khái là như vậy?”-khác với 2 cô nàng kia, Thắm muốn câu chuyện sớm kết thúc ở đây.
“đại khái là như vậy, sau đó thi thoảng lão cũng đánh tao”
“sao mày không chơi lão luôn?mày là chị đại giang hồ mà”-Linh DJ mắng.
“hahaha” – Ngọc Dao Lam ôm bụng cười ngặt nghẽo
“Linh ơi là Linh, chỉ có mày hiểu tao”
“sao sao? Chuyện ra sao?”
“thì tao đếch thèm trả đòn, tao mà đánh thì lão đi chầu diêm vương mất. khi lão ra tay mệt rồi, tối ngủ thẳng cẳng, tao lợi dụng lúc đó, trói chặt chân tay lão vào giường rồi lột truồng lão mở toang hết cửa sổ cửa ra vào, sau đó ôm tiền chạy thẳng về đây, đồ đạc cũng không kịp thu xếp.há há há”
“hô hố hố hố”- cả đám cười sặc sụa , cười chảy cả nước mắt.
“thế… thế…ặc ặc” Linh DJ sặc lên tới mũi, mặt đỏ ửng, Sami phải vội vã đưa tay vuốt lưng.
“thế..tiền của mày đâu?”
Sami và Thắm đồng thanh la lên “ừ đúng đấy tiền đâu?”
“đừng có nói rơi hết rồi nghe”-tôi cũng không nhịn được thắc mắc.
“xì, chúng mày nghĩ tao là ai? Tao là quái kiệt giang hồ từ Sài Gòn tới Đà Lạt”- trong lúc nói Ngọc Dao Lam thò tay vào áo ngực mò mẫm.
“ở đây” , chị ta rút ra 1 ống tiền được buộc lại kĩ lưỡng.
Toàn là đô la Singapore
Cả đám ồ lên – “con này ghê!”
“đây nữa”chị Ngọc đứng dậy, đưa tay tháo thắt lưng- “ê thằng nhóc, quay mặt lại nhanh lên”
Thắm lập tức xoay người tôi vào trong tường.
“ô hố hố”cái giọng cười khả ố không lẫn đi đâu được của Sami vang lên
“mày tậu đâu ra được cái quần ngon lành thế, đựng được cả tiền nữa”
“giang hồ nguy hiểm dạy anh khôn đó mấy cưng”
Tôi chắc chắn rằng áo ngực và quần lót chính là “két sắt” an toàn của Ngọc Dao Lam.
Quay mặt lại tôi nói “như thế này là có qua có lại rồi, thôi chị đừng nghĩ gì đến thằng dà dê đó nữa”
Ngọc Dao Lam tức thì khịt mũi.
“không dám đâu nhóc, chừng đây cũng khá nhưng chưa bù lại được những ngày tháng gian khổ của tao đâu. Điều làm tao hả dạ nhất là lột truồng lão sau đó mở hết cửa, khách sạn đông đúc nhất định sẽ có trò vui. Mà kể cũng may, trong người lão mang theo nhiều tiền mặt.nếu không thì tao ăn mắm rồi”
Ngọc Dao Lam xin 1 điếu thuốc của Thắm.
“cầm lấy rồi ra ngoài kia hút, hút ở đây tao bị ảnh hưởng”
“gì?” Ngọc trợn mắt “tai tao hình như bị điếc rồi mày ạ”
“tao nói thật đấy , tao cai thuốc trong vòng 2 ngày”
Thắm nháy mắt bí ẩn “chuyện dài dòng lắm”.
Sau khi biết tôi và Thắm đã trở thành 1 đôi, lại còn chuẩn bị gặp mẹ tôi.
Ngọc Dao Lam kinh ngạc ra mặt.
“ôi mẹ kiếp, chuyện hay thật đấy! mà chúng mày được như ngày hôm nay cũng là nhờ tao cả, còn nhớ hay đã quên rồi?”
“vâng vâng, nhớ kĩ lắm ạ”-Thắm cười tươi rói.
“vậy thì lại đây, đích thân ta sẽ tác thành cho hai con…”
“bính boong, bính boong…”-tiếng chuông cổng bất ngờ reo.
Sami chạy huềnh huyệch từ sân vào nhà, miệng la lớn “báo động, báo động, có cớm tới”
Ngay lập tức, Linh DJ chạy biến lên lầu.
Đầu óc tôi bỗng nhiên căng thẳng “là mẹ tới”
Đứng vụt dậy nhìn sang chị Thắm, thấy chị đã cầm lấy cái gương từ lúc nào.
Hôm nay chị trang điểm nhẹ, không hề kẻ mắt, đôi môi màu anh đào, khuôn mặt hết sức tự nhiên.
Thắm cũng tạm thời rời xa những bố váy áo bó sát ngắn cũn cỡn mà thay vào đó là những bộ váy xoè màu sắc tươi sáng.
Cầm lấy chiếc nón rộng vành đội lên đầu, trông chị như 1 nàng công chúa hoa bước ra từ khu vườn cổ tích.
“con Sam lên lầu thay đồ khi nào tao gọi mới được bước xuống, tiện thể mày nhắc con Linh xuống chuẩn bị dọn đồ ăn”-Thắm đưa tay múa chân chỉ đạo -“còn con Ngọc, mày lên phòng trên nằm ngủ hộ tao được không?”
“đươc thôi”-chị Ngọc nhún vai.
Trong khi đó tôi chạy ra mở cổng.
Trời lúc này đã về chiều, ráng trời nhuộm đỏ cả thành phố.
Theo lịch trình đây chính là thời điểm mẹ tôi “vi hành” qua quận 1.
Chỉ 1 cuộc viếng thăm đơn thuần của mẹ cũng khiến chúng tôi phải rối lên như ổ kiến lửa.
Trong nhà, các bà chị chạy qua chạy lại.
Thắm tươi cười chào hỏi mẹ tôi đúng như kịch bản.
Hôm nay, mẹ đi 1 mình, vừa nhìn thấy “cô chủ nhà” đã phải thốt lên “trời, người đâu mà đẹp quá chừng , chaú không nói chắc cô tưởng cháu là diễn viên người mẫu”
Khởi đầu khá tốt đẹp, mẹ và Thắm khen ngợi lẫn nhau.
Đến tôi cũng mừng thầm.
Thắm còn mạnh dạn nắm lấy tay mẹ dẫn vào nhà, nói cười hết sức tự nhiên.
Chuyện sau đó thì cứ như nhà hàng chuyên nghiệp.
Mẹ tôi vừa ngồi vào bàn đã có ngay cô phục vụ Linh DJ rót trà.
Thắm với tay bật ngay 1 bản nhạc nhẹ.
Miệng tươi cười đon đả “nó tên Linh là em họ cháu đấy ạ”
“chà, 2 chị em giống nhau quá”
Tôi suýt nữa chết cười.
“cháu hiện nay đang học hay là đã đi làm rồi?”-mẹ tôi lên tiếng hỏi Linh.
“dạ, hiện nay cháu đang là nhân viêncủa đài phát thanh truyền hình thành phố Hồ Chí Minh” – bà DJ mau mắn trả lời.
Câu này Thắm đã tập dợt cho chị ta không biết bao nhiêu lần. lần nào cũng nói 1 lèo như máy.
Chị Thắm quay sang Linh thì thào “phải..tự nhiên…”
Linh DJ nhíu mày, chắc chị ta đang chửi thầm gì đó.
Nhưng Thắm đã lo xa rồi, mẹ tôi rất ít khi để ý đến tiểu tiết.
Thấy Linh giới thiệu như thế mẹ rất hào hứng
“cha, đúng là làm trong đài truyền hình có khác, công nhận cháu lanh lợi, thông minh ghê”
Xét về độ lanh thì bà này khỏi phải bàn, chắc chỉ thua có Sami thôi.
Tiếp theo, Thắm tíu tít với mẹ tôi về cuộc sống ở Sài Gòn.
Thi thoảng tôi cũng phụ vào đôi ba câu cho có không khí.
Tôi và Thắm ngồi tiếp chuyện mẹ, trông giống hệt 1 đôi vợ chồng mới cưới về ra mắt gia đình.
Khi nhắc đến nghề nghiệp, dĩ nhiên Thắm giới thiệu ngay: đang bán shop thời trang trên đường 3/2.
“chà, hèn gì mà cháu ăn bận đẹp quá, bác rất thích gu của cháu”
Sau khi nghe câu nói đó, Tôi có thể trông thấy niềm vui sướng dâng lên trong đáy mắt Thắm....
« Trước1...3334353637...74Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ